KHẮC KHOẢI ĐỢI CHỜ - Trang 86

- Đúng thế, không phải chúng ta.
Dần dần, Grace thôi không còn run nữa. Nhịp tim Polsen đập nhè nhẹ

đều đặn, và nàng ngủ thiếp đi…

Nàng thức giấc nghe thoang thoảng mùi cà phê dìu dịu. Polsen đang nói:

“Chuẩn bị dùng điểm tâm nghe em”.

Nàng đi đến gần bàn:
- Anh Polsen…

Anh đang quay lưng về phía nàng vì anh đang chế cà phê.
- Nếu em sắp nói chuyện đêm qua thì không phải lúc đâu em nhé.
- Nhưng anh, em yêu anh. – Nàng bảo.

- Em chỉ nghĩ thôi phải không? Em Grace yếu đuối của anh.
- Amh yêu em không, anh Polsen?
- Anh đã bảo với em là đây không phải là lúc nói chuyện này. Có quá

nhiều việc rắc rối đấy em à. Nhưng nếu em hỏi anh là đêm hôm anh có hạnh
phúc không thì anh nói cho em rõ là anh quá hạnh phúc. Nào em đừng để cà
phê nguội lạnh. Em này, thế là anh đã thu xếp mọi chuyện để khỏi quay lại
đại học trong tuần này. Thế là anh có thể làm những điều anh muốn rồi.

Sáng nay hai người cảnh sát đến thăm. Họ thầm lặng đi khắp căn phòng,

mở các ngăn kéo, hết lấy vật này lại lấy vật kia. Một người cảnh sát nào đó
nói rằng nguyên nhân cái chết này đã được xác định. Cô Bodford đã chết
đuối nhưng lượng rượu trong máu đã gây nên những nghi vấn như sau:

“Nàng đã uống quá nhiều rượu để có can đảm trầm mình trong làn nước

giá băng, nàng đã bất ngờ bị rơi xuống nước hoặc giả nàng đã không chống
cự lại mãnh liệt khi bị đẩy xuống nước. Giả thuyết đầu tiên có thể được
chấp nhận. Một điều duy nhất trong tập nhật ký gây cho cảnh sát sự chú ý,
không nói đến phần liên hệ với Gustav, là chỗ nàng than vãn về khu rừng và
những giọt mưa rơi liên miên trên mái nhà. Hình như đó là nơi nàng đã
sống những ngày cuối cùng cuộc đời.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.