KHÁCH ĐẾN TỪ NƠI NÀO - Trang 97

Nhưng Triệu Tố Lan không ngờ, vài ngày sau cô ra ngoài, lại thấy

‘hắn’, một tên ‘hắn’ khác. Đó là một gia đình khác, giống như đã từng quen
biết, ‘hắn’ tựa vào cánh cửa, nhìn cô ‘tây thi’ nổi tiếng trong thị trấn, cười
xấu xa.

…..

Lần thứ hai hạ đao, trong nháy mắt, Triệu Tố Lan chợt nhớ ra một

chuyện….

Thật ra, cô không nhớ rõ dáng vẻ của ‘hắn’ như thế nào.

………….

Ánh đèn sáng rực, phòng thẩm vấn yên tĩnh. Triệu Tố Lan ngồi đối

diện Lão Đinh, dáng vẻ cô ta cực kì bình tĩnh. Thậm chí thỉnh thoảng, còn
có một nụ cười hoảng hốt hiền hòa. Dường như vẫn là cô gái hiền lành,
mộc mạc hằng ngày vẫn yên lặng nhặt thức ăn trong trí nhớ của Hàn Thác.

Anh không dám nhìn cô ta, xoay người, dựa vào tường, đốt điếu

thuốc, từ từ hút. Cảnh sát hình sự Tiểu Đàm bên cạnh anh dường như cũng
bị anh ảnh hưởng, cũng rút một điếu thuốc, châm rồi hút, sau đó thở dài:
“Thì ra một tội phạm hung ác như vậy, cũng chỉ là một người đáng thương.
Một người phụ nữ phạm tội, lại là một người vốn là phụ nữ đàng hoàng
phạm tội, thật sự rất đáng thương. Nếu không phải bị dồn đến đường cùng,
…”

Lời nói vô tâm, lại nói trúng vào tim của Hàn Thác. Sắc mặt anh lạnh

tanh nhìn Tiểu Đàm, dập thuốc, xoay người rời đi. Chỉ để lại một mình
Tiểu Đàm đứng nguyên tại chỗ, ngây người khó hiểu.

Khi về khách sạn, một cơn mưa vừa tạnh hạt. Khách sạn lại yên tĩnh

như ban đầu, mấy người khách cười với ông chủ đẹp trai. Hàn Thác nhìn
mọi thứ, cảm giác như đã qua mấy đời rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.