KHÁCH NỢ - Trang 144

Và con gà ri nhỏ cũng đa tình lắm. Nó có cái tật mê gái, như tính

chung của loài gà - cả của loài người, khi mới lớn lên. Nó yêu rất
ham, mặc dầu con đường tình của nó khó khăn và gặp nhiều trở
ngại lớn. Bởi một duyên cớ.

Xung quanh khu vực chỗ nó ở, tuyệt nhiên không có đến hai con

gà ri. Trước sau, có mỗi một mình. Tìm một người bạn tri âm bằng
trạc, không tài nào thấy. Có vài ba chị láng giềng thì đã “nái xề”,
chỉ biết đẻ trứng và biết “cục ta cục tác” loạn xạ chứ không còn chú
ý những giọng yêu đương tình tứ. Anh gà ri của tôi đang ở cái tuổi
mộng mơ, nghĩ những chuyện ái ân cao xa. Vả lại trạc vai anh ta
cũng không bằng các ả mái nọ. Có lúc buồn muốn gỡ gạc, anh
đến bên cạnh xòe cánh theo kiểu ghẹ mái, chực tán phó mát một
đôi câu, nhưng lập tức bị các nàng phản đối và bị các chú gà trống
- nhất là ông gà chọi - đánh cho chạy bán xác không kịp. Anh gà ri
hoảng.

Trong vùng quanh đây cũng có hai chị mái tơ. Nhưng có lẽ nó đã

biết thân phận cho nên không dám hé mỏ tán tỉnh. Hai chị thuộc
về giống gà lớn. Tán như vậy, nếu gặp những thằng nhân tình
của chúng thì thật là gặp cơn tối đại nguy hiểm của những trận đòn
ghen. Anh chàng chịu thua. Đành chịu làm ăn một mình.

Nhưng anh bực mình. Những sớm sớm, những chiều chiều,

đứng giương cặp mắt hau háu trong bụi cây, nhìn từng cặp một vui
thú tâm tình, lòng anh rạo rực và phiền muộn làm sao. Chúng
khinh anh bé nhỏ quá. Anh rất buồn rầu và buồn rầu, ảo não
bao nhiêu anh lại càng hay cáu kỉnh, bực dọc với lũ ngan, lũ ngỗng
bấy nhiêu. Anh đá, anh đạp, anh mổ, anh đuổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.