KHÁCH NỢ - Trang 149

đàn bà xười xĩnh khi không còn thì con gái, ăn mặc xốc xếch,
chẳng thiết gì đến điểm trang nữa.

Chàng xáo xác trong cây hồng bì. Cây hồng bì thấp nhưng rậm

lá. Vả lại, với một anh ri bé bỏng, thế đã là khá cao rồi. Nàng cũng
sục sạo trong cây, như kiếm chác một cái gì. Chẳng có lẽ. Họ tìm
chi trong tụm lá hồng bì đó? Loài ri đá không thể biết ăn sâu.
Nhưng đâu có bông lúa vàng ở đây. Kìa, đôi vợ chồng lại bay ra đậu

một cành cây cụt. Họ nghiêng má nhìn trời. Trời cao và xanh,

không cùng. Vụt một cái, bốn cánh vút bay đi loang loáng.

Người ta thấy ở ngoài đầu xóm, hai vợ chồng ri đá đến đậu

trên một mái rạ cũ. Rạ đã bạc trắng và nát mủn. Chị chim ri hé mỏ
mổ vào cuộng rạ. Anh cong đuôi lên để lôi cuộng rạ đứt ra. Khi đã lôi
được, anh quắp lấy và bay vụt đi. Cô ả cũng bay liền ngay theo.
Họ bay về cây hồng bì. Cây hồng bì ở ngay trước sân, bên cạnh
một bể nước. Những chiếc lá mùa đông, rụng xuống, vàng úa trên
giại nứa. Chàng đặt cuộng rạ vào một cành hồng bì kín và cao
nhất. Rồi họ lại bay đi, vợ theo đuôi chồng, đến lấy rạ ở mái
nhà nát nọ. Chị mổ và anh kéo. Dù được mẩu dài hay mẩu ngắn,
anh không phiền hà, quắp ngay lấy mang về cây. Công việc cứ
thế, đều đều suốt ngày, như người ta mắc cửi.

Được chừng ba hôm, bác sẻ bay qua cây hồng bì, đã thấy trong

cây lù lù một nắm rạ lòng thòng, bẩn thỉu như một mớ rơm rửa
bát. À hai vợ chồng con ri đá đến ngụ cư ở nơi này. Họ đương làm
nhà.

Bao nhiêu công việc xây dựng, người chồng phải đương lấy

tất cả. Chàng tha rác liền liền về cây. Chàng xếp đặt cho thực
khéo, thực gọn. Trong khi ấy, nàng chỉ biết có việc mổ đứt cuộng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.