KHÁCH NỢ - Trang 171

theo cho đến lúc mặt trời lên, chiếu ánh sáng qua khe liếp, vào
tận trong đình màn.

Còn vợ chồng chuột chán đánh vòng thì lần ra ăn gạo. Ăn xong,

lẩn thẩn thế nào, lại giở trò đánh vòng. Cứ như thế, luẩn quẩn cả
đêm. Cũng có đến khi trời tang tảng sáng, có tiếng chim chích chòe
hót véo von dưới bờ ao, hai vợ chồng lại chúi vào một góc buồng,
dựng đứng lên mà ngủ.

Cuộc đời chung ấy không có ai làm nhộn. Ý như họ mến những

ngày tháng đó lắm. Đã một lần, có một đứa trẻ tinh nghịch mở cửa
lồng xem chuột rồi quên không đóng lại. Đôi vợ chồng nối đuôi
nhau, tha thẩn bò ra ngoài. Hai cái bóng đi lồm cồm, hếch chiếc
mũi nhọn hoắt lên, ngơ ngác nhìn quanh quẩn. Như là họ hít phải
cái không khí lạ. Như là họ chẳng quen bò giữa nơi khoáng đãng. Và
họ lại nối đuôi nhau, tha thẩn, từ từ bò vào lồng, cũng như lúc bò
ra.

Từ đấy, dù mở cửa, cậu mợ cũng không muốn đi ra. Họ yếu

đuối. Ở ngoài, làm chi có gạo để ăn.

*

* *

Trời đã trở về mùa lạnh. Những cụm lá bánh khúc thấp lè tè,

nở hoa vàng khắp cánh đồng làng Nghĩa Đô.

Đã không có nắng lớn. Những đứa trẻ nghèo cũng hồng đôi má

còm cõi. Môi chúng khô cong lên, ăn cơm có nước mắm thấy xon
xót. Chúng gãi vào da, da nổi lên những làn bụi trắng. Buổi chiều,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.