KHÁCH NỢ - Trang 195

Lặc đá liền liền. Lũ trẻ reo lên à à. Mỗi lần bị ngã mà lóp ngóp

bò dậy, hai bác ngan lại càng vươn thưỡn cổ ra, đôi mỏ đánh vào
nhau cặp cặp. Như cố ý kháng lại. Chúng quay cổ lại nghênh địch,
mà không chịu chạy. Lặc đá tới tấp. Loài ngan khỏe thực. Đá lắm
chỉ nghe tiếng bồm bộp. Sau Lặc xách cổ đôi ngan, đem nhốt vào
chuồng gà. Nó cài kỳ lưỡng hai cái chốt lại.

Vợ chồng nhà ngan bị bỏ tù. Cho đến lúc ấy, chúng cũng

không hiểu chi, cứ vươn cổ ra mà kêu rối rít, rất bướng.

Ba hôm sau, đôi ngan được thả ra. Chúng vỗ cánh, dướn chân,

bay vè vè trong sân. Nhưng bỗng nhiên, chàng ngan đực vù cao lên.
Chị vợ cũng nối cánh. Hai con ngan trắng phau phau bay bổng lên
không trung, thấp thoáng trong nền mây trắng. Chúng bay cả ra
cánh đồng. Thực là một sự bất ngờ kỳ khôi. Loài ngan có bay biếc
trên trời bao giờ đâu. Kỳ tình chúng cũng biết và có thể bay cao
lắm. Nhưng ít khi chúng trổ tài cho thiên hạ rõ. Chắc là mấy bữa
nay cậu mợ quẩn chân lắm, bây giờ đã được tự do thì xê dịch đi
một cái cho sướng cái thân.

Lặc co cẳng chạy đuổi theo. Hai con ngan hạ cánh xuống giữa

cánh đồng. Nó túm được và xách cổ cả hai bôông bêêng lôi về nhà.

*

* *

Chàng ngan đực chết ngay ngày hôm ấy.

Người ta bày ra sân một bát chiết yêu. Một đứa trẻ được túm

hai cánh ngan, giơ cao lên. Một đứa khác cầm hai chân. Lặc tóm cổ
ngan, vặt nhẵn một túm lông ở phía mỏ dưới. Nó kề lưỡi dao vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.