KHÁCH NỢ - Trang 43

- Em về.

- Không.

Bên kia thành tre, một hồi trống rung lên. Gã hơi giật mình.

- Tan chèo a?

- Không phải. Đây mới là trống hết tấn Nhị Độ Mai . Còn tấn

Kiều Liên Tất Chánh nữa.

- Em cũng phải về.

- Năm ngoái, em vẫn ngồi với anh đến lúc giăng lặn kia mà.

- Bây giờ khác năm ngoái.

- Cái số chúng ta thế nhỉ?

Chua chát, gã cười khà khà.

quay mặt, nói:

- Em về đây.

Rồi ả đi. Bỏ ông trăng với gã lại phía sau lưng. Gã chạy lên, bíu

lấy:

- Em về thì tôi chết ở đây.

cứ đi. Gã chuếnh choáng theo. Và bước chân đuổi hụt những

bóng chân lung lay. Gã bíu lấy cánh tay ả. Chà, cánh tay trần,
trắng bạch chắc nịch như đẵn mía, có thể nhá được. Tim gã đập
mạnh, vang lên tận tai. Đầu gã bừng bừng. Nếu bình tĩnh một chút,
chắc gã sẽ khóa trái cánh tay ả lại, đưa chân ra ngáng. Ả liền ngã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.