KHÁCH NỢ - Trang 44

xuống bãi cỏ. Nhưng gã đương cáu. Mà gã lại cáu vì việc khác. Gã
gào vào tai ả một câu thế này:

- Ông biết thừa ra rồi. Ông hỏi thử chơi đấy thôi. Ông biết

đến mười hai tháng sau thì cưới mày. Đồ khốn nạn!

Mắt gã long lên. Người con gái rú một tiếng, đẩy gã một cái

mạnh, rồi chạy biến về lối xóm. Gã vốn khỏe. Nhưng rượu làm
cho gã loạng choạng, ngã chúi xuống cỏ. Hai tay còn chới với giơ lên.
Đến khi ngồi dậy được thì không còn thấy nó đâu nữa.

Mặt trăng vàng ệch xuống thấp lè tè ngay trên bờ ruộng. Bông

lúa mảnh khảnh vươn vào trong trăng. Gã không theo ả vào xóm mà
gã bò về bờ đá thành giếng. Hai tay khoanh lên bờ đá thành giếng,
mặt gã gục xuống. Như thể một lúc. Hình như nằm xuống thì
người mềm ra và say hơn lúc ngồi. Trong đầu gã lộn xộn những ý
nghĩ. Nhưng ý nghĩ hòa với hơi rượu lan man không ra đầu mối
nào. Có lúc gã cười khích khích, thè lưỡi liếm hòn đá, hai tay ôm quờ
quạng, xoa nắn như xoa người ai. Gã mê. Nhưng có mỗi một điều
gã tỉnh. Gã biết gã khát nước. Cổ gã ráo hoảnh. Nước bọt cũng đặc sít
lại.

Gã thò tay vào trong miệng giếng. Lắng nghe phía dưới, có hai

con chẫu đương đuổi nhau trong nước. Chân nó đạp nước kêu tóc
tách. À! Dưới kia có nước. Gã thò đầu vào. Gã tuồi đầu xuống.
Hơi thở của gã vang lên, thấm vào trong vòng tròn của thành đá.

Gã nói làu nhàu. Giọng khao khao, khàn khàn. Gã lại cười khích

khích. Lúc ấy là lúc hai tay gã đã vừa với tới nước và lưng gã đã tuồi
xuống khỏi thành đá, mà hai bàn chân không thể là hai cái móc nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.