KHÁCH NỢ - Trang 76

Cuông cúi xuống, hai tay nâng tờ giấy, trầm ngâm nhìn mươi

hàng chữ nằm ngổn ngang, trong những đường kẻ xanh. Nhưng khi
anh lắp bắp đọc lại nho nhỏ, thì mắt anh sáng lên. Những tiếng
chữ lẫn với tiếng ư a bật ra miệng và cả ở đôi mắt, một cách khó
nhọc, nhưng rất kính cẩn, thiêng liêng. Thành thử, những hàng chữ
xấu xí và bề bộn cũng lây được ít nhiều khí sống mạnh mẽ, trở
nên quý giá và đẹp đẽ.

Anh Cuông đã đọc lại xong. Ồ, đó là một bức thư ngắn - mà dài

cho người viết - để gửi cho người yêu. Thư của Cuông gửi cho em Mì.
Thư rằng:

Em Mì. Bấy lâu nay tôi vẫn trộm nhớ thầm mong em lắm,

chẳng biết em có biết cho không, tôi viết thư này là chính của tôi
viết cho em đấy, em Mì ơi. Gió đưa tờ giấy lên mây, gió đưa thư
này bay đến nhà em. Em mà bắt được em nên trả lời. Trăm năm
xin quyết cùng nhau chung một lời vàng đá.

Cuông viết thư

Thực là một công trình ghê gớm của Cuông. Anh đọc lại một lần

nữa, rồi hơ giấy lên ngọn đèn cho chóng khô mực. Bấy giờ anh
mới cẩn thận gập lại làm tư, để vào trong quyển vở, đem nhét xuống
gối đầu giường.

Đã vào canh một, gà gáy lên te te. Vừng giăng đã khuất hẳn.

*

* *

Thế là Cuông cắm cúi học từ ngày vào mùa đông đến ngoài

Tết Nguyên đán, thì viết tròn được lá thư đưa cho Mì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.