KHẢI HOÀN MÔN - Trang 131

- Tôi không định đến.

- Chính tôi ép Ravic đến đấy, anh Boris ạ - Kate Hegstroem vừa nói vừa

ôm hôn Morozov - Được về đây với các anh tôi mừng quá.

- Cô có một tâm hồn rất Nga, Katya ạ. Có trời biết tại sao cô lại phải sang

đến tận Boston mà ra đời. Vào đi, Ravic. - Morozov mở cửa nhà hàng -
Con người ta đầy những ý đồ, những dự định, nhưng đến khi cần thực hiện
thì lại tỏ ra rất yếu đuối. Đó vừa là một nỗi khổ, vừa là cái đáng yêu của
con người.

Nhà hàng Scheherazade được trang trí nội thất bắt chước phía trong một

căn lều vùng Kavkaz. Hầu bàn đều là những người Nga mặc đồng phục
Tcherkess màu đỏ. Giàn nhạc gồm những nhạc công Tzigan Nga và Ru-ma-
ni. Khách ngồi trước những cái bàn nhỏ đặt trước một dãy ghế dài chạy dọc
suốt bốn bức tường. Mặt bàn bằng thủy tinh, có đèn dọi từ phía dưới. Gian
phòng sáng mờ mờ, chỗ nào cũng đầy khách.

- Kate, chị thích dùng gì? - Ravic hỏi.

- Một ly vodka. Và anh bảo giàn nhạc Tzigan chơi đi. Tôi nghe mãi

những bài valses thành Vienne chơi như hành khúc nhà binh, chán đến tận
cổ rồi. - Cô bỏ giày ra, thu hai chân dưới ghế dài - Tôi không thấy mệt nữa,
Ravic ạ. Mấy tiếng đồng hồ ở Paris đã đủ cho tôi hồi sức rồi. Nhưng tôi vẫn
không xua được cái cảm giác dai dẳng là mình vừa ở trại tập trung ra. Anh
có hiểu được điều đó không?

- Hình như tôi hiểu. - Ravic nói.

Người hầu bàn Tcherkess đem đến một chai vodka nhỏ và mấy cái ly.

Ravic rót rượu, đưa cho Kate một ly. Cô uống một hơi cạn và đặt ly xuống
bàn. Cô đưa mắt nhìn xung quanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.