KHẢI HOÀN MÔN - Trang 145

- Nào đi với tôi - Katezinsky nói - Tối nay có bia và whisky ở ngoài căng

tin ấy. Có cả xúc-xích nữa.

Ravic nhìn người chỉ huy mà không sao hiểu nổi sự hờ hững của ông ta.

Katezingsky nói thêm:

- Cậu sẽ đi với tôi, dù có phải đấm vỡ mặt cậu ra tôi cũng không từ. Cậu

sẽ ăn cho no, uống cho say và đi nhà thổ.

Ravic không trả lời, và Katezinsky đã ngồi xuống cạnh anh. Ông ta nói:

- Tôi biết cậu đang ở trong tình trạng nào, và cũng biết cậu nghĩ gì về tôi.

Nhưng tôi ở trong cuộc từ hai năm nay. Còn cậu thì mới hai tuần. Không
còn cách gì cứu giúp Messman nữa cả. Cậu thừa biết là nếu còn có cách gì
thì chúng mình đã làm kỳ hết để cứu nó bằng được. Nhưng quả không còn
có cách gì.

Ravic biết rằng ông ta nói đúng.

- Messman chết rồi - Katezinsky nói tiếp - Đối với nó không có một cái

gì là quan trọng nữa hết. Nhưng chúng ta thì hai ngày nữa là ra trận. Mà lần
này thì ác liệt đây. Cậu đừng có ngồi lì ở đây mà nghĩ mãi đến Messman
cho nó mụ người đi. Rốt cục cậu sẽ không có đủ sức lực và tinh thần để ra
trận nữa. Và người ta sẽ phải cáng cậu về như đã cáng Messman. Cậu
tưởng làm như vậy có lợi cho ai chắc? Cậu đã hiểu tôi chưa?

Ravic đã trả lời:

- Hiểu thì hiểu, nhưng tôi không thể...

- Câm mồm đi! Cậu sẽ có thể, không thua gì ai hết! Cậu không phải là

thằng đầu tiên!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.