KHẢI HOÀN MÔN - Trang 148

rượu lên. Đó là một trong những phút mà cuộc sống như bỗng bạc hết màu,
và mọi vật đều ngả sang một màu xám đơn điệu. Một thứ thoái triều huyền
bí. Khoảng ngưng giữa hai hơi thở. Vết cắn của thời gian dần dần thiêu hủy
trái tim từng chút một. Santa Lucia Luntana - tiếng hát vẫn ngân nga. Nó
vọng đến anh như từ một bến bờ xa xăm có những rừng hoa huyền diệu.

- Ông thấy cô ấy thế nào?

- Ai? - Ravic hỏi.

Ông quản lý nhà hàng đang đứng cạnh anh. Ông ta nghiêng đầu chỉ

Jeanne Madou.

- Khá lắm, rất khá.

- Thật ra cô ấy chẳng có gì xuất sắc lắm, nhưng xen vào giữa các tiết mục

thì tiếng hát của cô rất dễ chịu.

Ông quản lý bỏ đi. Trong một khoảnh khắc, khuôn mặt ông ta in bóng

lên cái bối cảnh sáng trưng ở phía trước. Rồi ông mất hút trong bóng tối.

Mấy ngọn đèn chiếu đã tắt. Giàn nhạc bắt đầu một bản tango. Những mặt

bàn thủy tinh lại sáng lên. Jeanne Madou đứng dậy. Cô phải dừng lại nhiều
lần vì vướng những đôi trai gái đang đi ra vũ trường. Cô nhìn Ravic mà
gương mặt không hề có chút ngạc nhiên. Cô đi thẳng về phía anh. Ravic
đứng dậy và ẩy cái bàn ra để có lối cho cô vào ngồi. Một anh hầu bàn sốt
sắng đến giúp anh.

- Cám ơn - Ravic nói - Anh cho thêm một cái cốc nữa.

Anh kéo bàn lại như cũ, và rót rượu vào cái cốc thứ hai.

- Vodka đây. Tôi không biết cô có thích không.

- Thích chứ. Vả lại chúng ta đã từng uống vodka ở Trạm Belle Aurore.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.