KHẢI HOÀN MÔN - Trang 163

chết cách đây hai tuần. Bây giờ bà là người cai quản cửa hàng, cùng với
một người phụ việc. Ravic nhìn thấy bà khi đi ngang qua. Hình như bà
đang sửa soạn đi đâu đó. Bà đội một cái mũ có đính mạng crêpe đen. Bà
đang nhanh nhẹn chặt mấy cái giò heo cho một người quen. Cái mạng đu
đưa trên cái xác heo phanh rộng. Con dao phay loáng lên rồi bổ mạnh
xuống.

- Chỉ một nhát là đứt. - Bà ta vừa nói một cách đắc ý vừa ném cái giò heo

lên bàn cân.

Lucienne ở một căn buồng nhỏ ở tầng trên cùng. Cô không ở nhà một

mình. Một chàng thanh niên trạc hai mươi lăm tuổi đang ngồi ngả ngớn
trên một chiếc ghế tựa. Hắn đội một cái mũ cát-két đua xe đạp, ngậm một
điếu thuốc lá mà mỗi khi hắn nói vẫn dính vào môi trên. Khi Ravic bước
vào, hắn vẫn ngồi yên.

Lucienne đang nằm trên giường. Thấy Ravic cô luống cuống đỏ mặt.

- Bác sĩ!... Em không biết là bác sĩ đến hôm nay. -Cô chỉ gã con trai -

Đây là...

- Là một người! - Hắn cắt ngang - Không cần nói tên, vô ích - Hắn lại

ngả ra lưng ghế tựa - Thế ra ông là ông thầy thuốc ở đàng ấy đấy!

- Cô thấy trong người ra sao rồi, Lucienne? - Ravic hỏi, không để ý đến

hắn - Cô nằm yên thế là tốt đây.

- Lẽ ra cô ấy đã đứng dậy được từ lâu rồi - Gã thanh niên lầu bầu - Bây

giờ thì khá lắm rồi. Không làm việc được là chi phí nó tăng lên dữ lắm.

Ravic quay về phía hắn, nói:

- Anh để cho chúng tôi nói chuyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.