KHẢI HOÀN MÔN - Trang 18

Cô đưa mũ cho Ravic. Anh đặt cái gối vào góc đi-văng..

- Để cô gối đầu. Cái ghế này là để cô khỏi ngã nếu có ngủ quên. Bây giờ

đến đôi giày. Dĩ nhiên là ướt mềm rồi. Cách hiệu nghiệm nhất để bị cảm
đây!

Ravic cởi giày cho cô, rồi lấy trong ngăn kéo ra một đôi bít tất len đi vào

chân cho cô.

- Thế, bây giờ thì ổn rồi. Không có gì bằng được tiện nghi một chút trong

những lúc khó khăn. Đó là một câu ngạn ngữ cũ của con nhà lính.

- Cám ơn ông - Cô nói - Cám ơn.

Ravic đi vào buồng tắm, mở vòi nước. Nước tuôn vào bồn tắm. Anh tháo

ca-vát, bất giác nhìn bóng mình trong gương. Một đôi mắt rực lửa lõm sâu
trong hốc mắt; một khuôn mặt gầy gò, hốc hác vì mỏi mệt, chỉ nhờ đôi mắt
mà còn chút sinh khí. Một đôi môi quá mềm nếu so với đường hằn sâu của
nhân trung. Bên trên mắt phải một vết sẹo mảnh chạy dài lên phía trên và
mất hút trong mái tóc.

Có tiếng chuông điện thoại. Chà! Trong khoảng mấy phút qua, anh đã

quên hết. Anh biết rõ những giây phút thoát ly hoàn toàn như vậy. Anh sực
nhớ đến người đàn bà đang ngồi trong phòng anh.

- Tôi ra ngay đây - Anh nói vọng ra - Tiếng chuông có làm cho cô giật

mình không?

Anh cầm ống máy lên.

- Alô! Vâng... Sao? Có... Vâng... Dĩ nhiên... ở đâu? Được rồi, tôi đến

ngay... phải đấy, cà phê thật đậm, thật nóng nhé... Rất tốt, tôi đi ngay đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.