KHẢI HOÀN MÔN - Trang 183

Ravic bấm chuông ở căn hộ của bà mụ đã phá thai cho Lucienne. Đợi

một lúc khá lâu mới thấy cánh cửa hé mở ra. Người ra mở cửa là một gã
dáng dấp khả nghi. Trông thấy Ravic hắn không rời tay ra khỏi cái then
cửa.

- Ông muốn gì? - Hắn càu nhàu.

- Tôi muốn gặp bà Boucher.

- Bà ấy đang bận.

- Không sao, tôi có thể đợi.

Gã kia sắp sửa đóng cửa lại. Ravic nói tiếp:

- Nếu tôi không thể đợi ở đây, mười lăm phút nữa tôi sẽ quay lại. Nhưng

không phải một mình: tôi sẽ đưa một người nữa đến và xin nói trước rằng
người này chắc chắn sẽ gặp được bà ta.

Gã kia nhìn Ravic chằm chằm.

- Như thế nghĩa là sao? Ông muốn gì?

- Tôi nói rồi. Tôi muốn gặp bà Boucher.

Gã kia có vẻ phân vân.

- Ông đợi đấy. - Hắn vừa nói vừa đóng cửa lại.

Ravic xem xét cánh cửa màu nâu, lớp sơn đã có chỗ tróc, cái thùng thư

bằng thiếc và cái biển tráng men đề tên chủ nhà: Đã bao nhiêu tình cảnh
khốn đốn, bao nhiêu nỗi lo sợ đã đi qua cánh cửa này! Có những đạo luật
điên rồ đã buộc biết bao nhiêu người phải phó thác sinh mạng của mình vào
tay một tên lang băm chứ không dám đi tìm một người thầy thuốc! Những
đạo luật ấy không hề làm tăng được dân số. Những người không muốn có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.