KHẢI HOÀN MÔN - Trang 222

những đấng cứu tinh, và Tự do là một danh từ rất hay được dùng làm chiêu
bài che đậy đủ các thứ khát vọng quyền lực. Toàn bạc giả! Bạc giả tinh
thần! Tuyên truyền của sự dối trá. Chủ nghĩa Machiavel của hạng vô học.
Lý tưởng rơi vào tay lũ dốt nát. Giá cái lũ này lương thiện một chút!...

Morozov vò nát mấy tờ báo ném đi thật xa.

- Chắc anh sẽ nói rằng chúng ta đọc báo trong phòng quá nhiều?

- Dĩ nhiên - Morozov nói - Bên ngoài thì chỉ dùng báo để nhen lửa được

thôi...

Morozov bỗng ngừng bặt. Ravic không còn ngồi cạnh nữa... Anh đã bật

dậy như có lò xo, và khi ngẩng lên nhìn, Morozov thấy anh đang rẽ đám
đông đi về phía đại lộ Georges V.

Morozov ngồi ngớ ra một lát. Rồi anh rút túi lấy ít tiền ném ra đĩa và đi

theo Ravic. Anh đi theo mà không hề biết việc gì nữa xảy ra chẳng qua anh
muốn có mặt bên cạnh bạn nếu Ravic có cần đến anh. Anh không trông
thấy một viên cảnh binh hay một tên mật thám mặc thường phục nào vừa
rồi có thể làm cho Ravic hoảng sợ. Ra đến đại lộ Georges V, anh mới trông
thấy Ravic. Đúng lúc ấy đèn giao thòng đổi chiều, và xe cộ tràn lên như
một đợt thủy triều. Thế mà Ravic vẫn băng qua đường. Một chiếc taxi suýt
xô vào anh. Morozov nắm lấy cánh tay anh lôi lại.

- Cậu phát điên ấy à? - Anh quát - Hay muốn tự tử? Có chuyện gì thế?

Ravic không đáp. Anh nhìn trừng trừng sang bên kia đường. Cường độ

lưu thông lúc bấy giờ rất lớn. Xe hơi trẩy qua từng bốn chiếc một. Không
thể nào qua đường được. Morozov lay mạnh Ravic.

- Có chuyện gì thế Ravic? Công an à?

- Không. - Ravic nói, vẫn không rời dòng xe hơi đang phóng qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.