KHẢI HOÀN MÔN - Trang 225

Ravic vẫn im lặng nhìn anh. Morozov nói tiếp:

- Giá là tôi thì tôi chẳng cần. Nhưng vì đây là cậu cho nên tôi thấy lo.

Thế thì cậu thử nói đi: nếu ban nãy cậu bắt kịp hắn, cứ cho là đúng hắn đi,
thì cậu sẽ làm gì?

- Tôi không biết, Boris ạ. Tôi không biết thật.

- Cậu không có vũ khí trong người à?

- Không.

- Vậy thì nếu cậu xông vào hắn tay không, hai người sẽ bị cản ra ngay

lập tức. Giờ này cậu sẽ đang ở đồn cảnh sát, còn hắn sẽ ung dung ra về,
cũng lắm cũng chỉ bị đánh sưng mắt sưng mồm. Cậu hiểu chứ?

- Tôi hiểu. - Ravic vừa nói vừa quan sát góc đường.

- Cách tốt nhất mà cậu có thể dùng là xô hắn vào gầm một chiếc xe hơi

đang đi qua ở chỗ ngã tư. Nhưng cách đó không chắc ăn. Hắn có thể chỉ bị
sây sát xoàng.

- Tôi sẽ không xô hắn vào gầm xe. - Ravic nói, mắt vẫn không nhìn lại.

- Tôi biết. Tôi cũng thế.

Morozov ngồi im một lát.

- Ravic ạ, nếu có bao giờ cậu lại trông thấy hắn, cậu phải biết trước cậu

định làm gì. Dịp may không đến hai lần đầu, cậu cũng biết đấy.

- Vâng, tôi biết.

- Nếu cậu gặp lại hắn, cậu hãy đi theo hắn. Khoan làm gì hết. Chỉ đi theo

thôi. Cậu phải tìm cho ra chỗ ở của hắn. Thế thôi. Lúc bấy giờ hẵng nghĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.