KHẢI HOÀN MÔN - Trang 256

- Lẽ ra anh có thể nói khác đi một chút - Jeanne đáp, giọng thách thức -

Anh không cần dùng đến một giọng khinh miệt đến thế. Khi người ta yêu,
người ta tìm ra những từ ngữ khác.

- Nhưng sự thật vẫn thế thôi, Jeanne ạ. Cả em lẫn anh đều không phải

sinh ra để hưởng những điều em mong ước.

- Em thì em sinh ra để sống như thế đấy!

Ravic mỉm một nụ cười trong đó có cả âu yếm, cả mỉa mai, và một

thoáng buồn.

- Không hơn anh đâu Jeanne ạ. Vả lại đó không phải là lý do duy nhất.

Còn có một lý do nữa.

- Phải - Nàng trả lời, giọng cay đắng - Em biết rồi.

- Không đâu, Jeanne ạ, em không biết đâu. Anh sẽ nói cho em biết. Như

thế tốt hơn. Em không nên nghĩ như em hiện đang nghĩ. Anh sẽ nói hết cho
em nghe. Anh chỉ muốn là sau đó em đừng hỏi gì thêm nữa.

Jeanne không đáp. Gương mặt nàng không biểu hiện một chút gì. Nàng

bỗng đã có lại gương mặt trước kia của nàng. Ravic cầm lấy tay Jeanne nói:

- Anh sống ở đây một cách bất hợp pháp. Anh không có giấy tờ. Đó mới

là lý do thật. Chính vì thế mà anh sẽ không bao giờ có thể thuê được một
căn hộ. Chính vì thế mà anh không thể cưới vợ nếu anh yêu một người nào.
Muốn làm lễ cưới phải có giấy tờ tùy thân và giấy nhập cảnh. Anh không
có các thứ đó. Thậm chí anh còn không có cả quyền làm việc nữa. Lúc nào
anh cũng phải làm việc một cách vụng trộm. Anh như bị một bản án chung
thân buộc anh phải sống như bây giờ anh đang sống.

- Có thật thế không anh?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.