KHẢI HOÀN MÔN - Trang 26

- Không bao giờ dạn dày được đâu. Chẳng qua chỉ có thể quen đi nhiều

điều.

- Thì tôi cũng muốn nói thế.

- Nhưng có những điều không thể nào quen được.

Anh thấy điều đó không thể hiểu được phải không? Thế thì cứ cho là tại

cà-phê. Phải, chắc mấy chén cà-phê đã kích thích tôi quá mạnh. Ta đừng
lẫn lộn chuyện đó với nỗi xúc động.

- Cà phê ngon đấy chứ nhỉ?

- Ngon tuyệt.

- Chính tay tôi pha mà. Tôi biết thừa là anh sẽ cần đến. So với cái thứ

nước đen mà Eugénie thường cho ta uống thì thật là một trời một vực!

- So thế quái nào được. Anh là bậc thầy trong nghệ thuật pha cà-phê đấy.

Veber lên xe, Ông đặt chân lên đê-ma-rơ và nghiêng người ra cửa.

- Thế anh nhất định không muốn quá giang? Anh mệt lả ra rồi còn gì?

Ông ta như con hải cẩu ấy - Ravic nghĩ thầm. Một con hải cẩu tràn trề

thể lực và sức khỏe.

- Tôi không còn thấy mệt nữa rồi - Ravic nói - Cà-phê đã làm cho tôi tỉnh

như sáo. Chúc anh ngủ ngon nhé!

Verber cười hà hà. Hàm răng ông lấp lánh dưới bộ ria mép đen.

- Tôi sẽ không đi ngủ bây giờ đâu. Tôi sẽ làm vườn chút đỉnh. Phải trồng

mấy khóm uất kim hương và mấy, khóm vạn thọ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.