KHẢI HOÀN MÔN - Trang 285

- Chúng mình có đi thật không anh?

- Thật chứ.

- Chúng mình sẽ rời khỏi đám sương mù và cảnh mưa dầm này thật chứ?

- Thật thế, chúng mình sẽ rời khỏi những thứ đó.

- Cho em uống nữa đi.

- Em không muốn ngủ à?

- Không. Phải ngủ thật là tiếc. Khi ngủ người ta thiếu hết các thứ của

cuộc đời. Đây là thứ calvados ngon đây. Ta sẽ mang theo chứ?

- Không bao giờ nên mang theo bất cứ cái gì.

- Không bao giờ ư? - Cô nhìn anh chăm chăm.

- Không bao giờ.

Ravic ra cửa sổ, kéo rèm lại. Rèm chỉ khép hờ, bây giờ ánh trăng kẻ

thành một đường mảnh chia căn phòng ra làm hai khu vực bóng tối.

- Sao anh không trở về giường nằm? - Jeanne hỏi.

Ravic đang ở cạnh chiếc đi-văng, phía bên kia dải sáng trăng. Anh áng

chừng Jeanne đang ngồi trên giường. Mái tóc xõa xuống cổ và vai. Nàng
đang trần truồng. Giữa hai người là dải ánh trăng, như giữa hai bờ tối.
Những tia sáng trườn đi trong căn phòng phảng phất mùi ấm ấm của giấc
ngủ đến từ cõi hư không đen và lạnh, một ánh sáng đã vỡ được phản chiếu
từ một tinh cầu chết, những tia nắng ấm và rung rinh đã bị ma thuật biến
thành dòng sông chì này, một dòng sông không ngưng chảy nhưng vẫn
không bao giờ đầy được căn phòng này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.