KHẢI HOÀN MÔN - Trang 286

- Sao anh không lại đây? - Jeanne hỏi.

Ravic đi qua căn phòng. Chỉ mấy bước mà anh thấy như phải vượt qua

một khoảng cách xa xôi.

- Mấy giờ rồi anh?

Ravic nhìn chữ số lân tinh trên mặt đồng hồ.

- Khoảng năm giờ.

- Ngộ thật: ban đêm, thời gian như thể nằm im. Lẽ ra cũng có thể là ba

giờ. Chỉ có kim đồng hồ cho ta biết là thì giờ vẫn trôi qua.

- Thế mà cái gì cũng xảy ra vào lúc ban đêm.

- Cái gì đã xảy ra?

- Tất cả những cái gì sẽ lộ rõ trong ban ngày.

Leval cầm cốc uống. Jeanne rất đẹp, và Ravic thấy mình yêu nàng. Nàng

không đẹp theo kiểu một pho tượng hay một bức tranh. Nàng đẹp như một
cánh đồng cỏ dưới làn gió. Nàng đẹp vì tất cả sự sống đang phập phồng
trong nàng và đã cấu tạo nên nàng một cách huyền bí bằng sự gặp gỡ của
hai tế bào trong chiều sâu của một sinh vật. Điều bí ẩn không sao hiểu được
chứa đựng trong cái hạt nhỏ li ti gần như vô hình mà lại bao hàm lời hứa
hẹn của một cây đại thụ khổng lồ cành lá xum xuê và nặng trĩu quả. Cái
phép mầu đã muốn rằng từ một đêm ái ân, từ sự gặp gỡ của hai tế bào, nảy
sinh ra mái đầu này, đôi vai này, đôi mắt này, và những cái này, vào tới nọ,
giữa hàng triệu sinh linh, sẽ có mặt trên cầu Alma và sẽ đến với anh.

- Tại sao cái gì cũng xảy ra vào ban đêm? - Jeanne nói.

- Hãy đến sát bên anh, em yêu, vừa trở về với anh từ vực thẳm của giấc

ngủ. Đó là vì giấc ngủ và bóng đêm bao giờ cũng phản lại ta. Em còn nhớ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.