KHẢI HOÀN MÔN - Trang 356

- Anh đang đợi một người đàn bà phải không?

- Trời ơi, không! Có mấy người khách cãi nhau. Một người bị thương.

Lần này anh không can thiệp.

- Can thiệp ư?

Ravic thấy cô chợt hiểu ra. Sắc mặt cô thay đổi hẳn.

- Anh làm gì ở đây? Họ lại bắt anh nữa thôi. Em có đi hỏi. Lần này thì

phải sáu tháng tù. Anh phải đi đi! Em không biết anh đang ở Paris. Em
tưởng anh không về nữa.

Ravic không đáp. Jeanne nhấn mạnh:

- Em tưởng anh sẽ không bao giờ về nữa.

Ravic nhìn cô:

- Jeanne...

- Không, không! Không đúng! Chẳng có cái gì đúng cả! Chẳng có gì!

- Jeanne, - Ravic nói, giọng mệt mỏi - em trở về bàn thì hơn.

Mắt Jeanne rưng rưng.

- Em trở về bàn đi. - Ravic nhắc lại.

- Tại anh hết - Cô ném ra - Chính anh gây ra tất cả.

Cô vụt quay lưng lại và bỏ đi. Ravic ngồi xuống. Anh thẫn thờ nhìn ly

calvados, rồi đưa lên như định uống. Nhưng anh không nhấp môi. Trong
khi còn nói chuyện với Jeanne, anh vẫn bình tĩnh. Bây giờ anh thấy nỗi bứt
rứt đang tràn dần vào anh. Lạ thật, sao các cơ ngực lại có thể rung lên như
vậy dưới làn da! Tại sao chỉ riêng các cơ ấy mà thôi? Anh cầm ly lên và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.