KHẢI HOÀN MÔN - Trang 383

phòng với Fikenstein. Mở cửa ra, anh cảm thấy hơi đêm tràn vào phòng qua
khung cửa sổ mở rộng. Không có ai trong phòng. Anh lấy mấy viên thuốc
ngủ đưa cho Fikenstein.

- Cám ơn. - Fikenstein nói mà không có một thớ thịt nào trên gương mặt

của hắn cử động. Hắn đi vào dãy hành lang tối om, tan đi như một bóng
ma.

Ravic chợt cảm thấy Jeanne sẽ không đến. Cùng một lúc, anh lại hiểu ra

rằng ngay từ ban sáng anh đã trực giác được điều đó. Chẳng qua lúc ấy anh
không muốn tin như vậy. Anh đột ngột quay ngoắt lại, như nghe thấy ai nói
gì sau lưng. Mọi sự đều trở nên rõ ràng và đơn giản. Jeanne đã có được
điều mà cô muốn, và bây giờ cô đang thong dong đi nơi khác. Vậy anh đã
hy vọng cái gì khác thế nữa? Anh mong rằng Jeanne sẽ từ bỏ hết mọi thứ vì
anh chăng? Rằng cô sẽ trở về như đã từng trở về với anh chăng? Thật là
điên rồ! Dĩ nhiên là đã có một người đàn ông khác trong đời cô, và không
phải chỉ là một người đàn ông khác, mà là một cuộc sống khác mà cô
không muốn từ bỏ.

Ravic xuống nhà. Anh thấy khổ sở.

- Có ai gọi điện cho tôi không? - Anh hỏi.

Người gác đêm vừa mới đến lắc đầu. Mồm hắn còn đầy xúc xích tỏi.

- Tôi đang đợi điện thoại. Có gì cho người xuống gọi tôi ở dưới nhà.

Anh đi xuống với Morozov.

Hai người đánh với nhau một ván cờ. Morozov thắng, bèn đưa mắt nhìn

quanh một cách thỏa mãn. Mấy người đàn bà đã lặng lẽ rút lui. Anh lắc cái
chuông thầy lễ để trên bàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.