KHẢI HOÀN MÔN - Trang 389

- Nếu có gì, nhớ báo cho tôi biết ngay. - Anh dặn cô y tá. Đây chính là cô

y tá đã được Kate Hegstroem tặng cái máy nghe dĩa.

- Bệnh nhân này rất cam phận.

- Rất gì?

- Rất cam phận ạ. Đây là một bệnh nhân rất tốt.

Ravic nhìn quanh. Anh không thấy có cái gì để cho cô ta mong được tặng

làm quà. Rất cam phận... các cô y tá nhiều khi dùng từ ngữ đến là lạ! Anh
chàng tội nghiệp này đang vật lộn với cái chết bằng tất cả các huyết cầu và
tất cả các tế bào thần kinh của anh ta... còn lâu anh ta mới đành tâm chịu
chết.

Ravic về khách sạn. Anh gặp Goldberg trước cửa. Một ông già có bộ râu

hoa râm đeo một sợi dây chuyền đồng hồ bằng vàng nặng trịch.

- Tối nay đẹp trời nhỉ. - Goldberg nói.

- Vâng.

Ravic nghĩ đến người đàn bà trong phòng Wiesenhoff.

- Ông đi dạo đấy à? - Anh hỏi.

- Tôi vừa đi về. Tôi vừa ra quảng trường Concorde.

Đi ra quảng trường Concorde. Sứ quán Mỹ ở đấy, một tòa nhà trắng toát

dưới ánh sao, im lặng và trống trải, một cái nhà nổi của Noe, trong đó có
những con dấu đóng vào giấy nhập cảnh mà không ai với tới được.
Goldberg đã đứng trước tòa nhà ấy, gần khách sạn Crillon, và đã ngắm cái
cửa vào và những khung cửa sổ tối tăm, như thể ngắm một bức họa của
Rembrandt ngắm tháp Koh-i-Noor.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.