KHẢI HOÀN MÔN - Trang 439

- Một trăm cũng đủ lắm rồi ạ. Thật ra em cũng không dám nghĩ là bà ta

sẽ trả cho em lấy một xu.

- Cô uống với tôi chút gì, Lucienne nhé.

Cô gật đầu rồi rụt rè ngồi xuống cạnh Ravic.

- Một Cinzano pha soda.

- Công việc ra sao, Lucienne?

- Ổn lắm rồi bác sĩ ạ.

- Vẫn đi với Bobo à?

- Vâng, tất nhiên. Nhưng bây giờ anh ấy khác rồi. Anh ấy khá hơn rồi.

- Tôi mừng cho cô.

Chẳng có gì nhiều để hỏi thăm. Cô thợ khâu nhỏ đã trở thành cô gái bán

tình. Anh chữa cho cô hóa ra là để cô làm nghề đó. Bobo đã lãnh lấy phần
việc còn lại. Cô ta không phải sợ có mang nữa. Lại càng thêm thuận lợi. Cô
ta còn ở giai đoạn tập sự. Cái vẻ trẻ thơ của cô còn đủ sức thu hút mấy lão
già dâm đãng... một thứ đồ sứ tuy dùng lâu nhưng chưa mất vẻ bóng bẩy.
Cô uống một cách thận trọng, như con chim uống nước; nhưng mắt cô đã
bắt đầu lơ láo. Chẳng có gì đáng vui mừng cho lắm, mà cũng chẳng có gì
đáng buồn thương cho lắm. Chẳng qua là một mảnh đời đang trôi dạt.

- Cô có hài lòng không?

Cô gật đầu. Ravic hiểu rằng cô hài lòng thực sự. Cô thấy mọi sự đều ổn

thỏa đâu vào đây. Không có gì phải lo lắng ưu phiền.

- Bác sĩ đang một mình phải không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.