KHẢI HOÀN MÔN - Trang 462

- Paris-Soir.

Thằng bé lấm lét nhìn ra cửa. Nó biết là bà già bán báo đang đứng đấy.

Nó đưa cho Ravic một tờ báo gấp nhỏ, như thể tình cờ, cầm lấy tiền và
chuồn đi ngay.

Chắc chắn là hắn đã nhận ra mình - Ravic nghĩ bụng - Nếu không, hắn

đến ngồi đây làm gì? Ravic không dự đoán được điều này. Bây giờ anh chỉ
còn có một cách là cứ ngồi đấy, xem thử Haake muốn gì, và nghĩ cách hành
động sao cho thích hợp.

Anh cầm tờ báo đọc qua mấy cái đầu đề và đặt nó xuống bàn. Haake

nhìn anh.

- Một buổi tối tuyệt đẹp. - Hắn nói bằng tiếng Đức.

Ravic gật đầu.

Haake mỉm cười.

- Tôi tinh mắt đấy chứ nhỉ?

- Quả có thế.

- Ban nãy trong nhà tôi đã để ý đến ông.

Ravic so vai tỏ vẻ dửng dưng. Nhưng cả con người anh căng thẳng đến

cực độ. Anh không sao đoán ra được kẻ thù của mình muốn gì. Chắc chắn
là hắn không biết rằng anh sống ở Pháp một cách lén lút. Trừ khi bọn
Gestapo có những phương tiện riêng để biết được điều đó.

- Tôi đã nhận ra ông ngay từ đầu. - Haake nói.

Ravỉc chăm chú nhìn hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.