KHẢI HOÀN MÔN - Trang 519

- Nhưng nếu cháy nhà thì sao?

Rosenfeld so vai.

- Đành phải chấp nhận cái khả năng đó. Bảo hiểm thì quá đắt.

Ravic nhìn kỹ bức Van Gogh. Nó trị giá ít nhất một triệu quan. Rosenfeld

nhìn theo hướng mắt Ravic.

- Tôi biết ông nghĩ gì rồi. Một người đã có những bức như thế thì phải có

phương tiện để bảo hiểm cho nó. Thế thì tôi, tôi lại không có. Tôi sống
bằng những bức tranh tôi có được. Tôi cứ bán từng bức một. Và xin ông tin
cho rằng phải bán nó đi tôi chẳng thích thú gì đâu.

Trên cái bàn ở phía dưới bức tranh của Cénanne có một cái bếp cồn. Bên

cạnh là một cái hộp đựng cà-phê, một ổ bánh mì, một hũ bơ và mấy cái túi
giấy. Căn phòng chật chội và tồi tàn. Nhưng trên mấy bức tường thì lại có
những gì làm thành cái đẹp lộng lẫy nhất mà con người có thể tạo nên.

- Tôi hiểu. - Ravic nói.

- Tôi đã tưởng có thể giữ lại được - Rosenfeld nói tiếp - Tôi đã trả được

hết các khoản, tiền xe lửa, tiền tàu thủy, đủ hết. Nhưng ba tháng thuê nhà
thì lại không có. Giấy nhập cảnh mãi không thấy gửi sang đây. Vùa rồi tôi
phải bán một bức Monet. Một phong cảnh Vertheuil. Trước kia tôi vẫn hy
vọng đem nó đi theo.

- Nhưng rồi trước sau gì ông cũng phải bán đi kia mà?

- Vâng. Nhưng lấy dollar kia. Tôi sẽ có được giá gấp đôi.

- Ông sẽ đi Mỹ à?

Rosenfeld gật đầu, rồi nói thêm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.