KHẢI HOÀN MÔN - Trang 528

- Thôi đủ rồi! - Ravic nói - Em im đi. Kỳ cục quá rồi. Cửa này chắc chắn

lắm. Và tôi van em, em đừng lặp lại chuyện này nữa.

Jeanne vẫn ngồi yên ở chỗ cũ.

- Anh bảo em làm cách nào khác bây giờ? - Bỗng cô thốt lên.

- Không làm gì cả.

- Em gọi điện cho anh... ba lần... bốn lần... anh không trả lời. Và khi nào

anh trả lời thì đều nói là em phải để cho anh yên. Tại sao? Như thế nghĩa là
thế nào?

- Nghĩa là như thế thôi.

- Sao, nghĩa là như thế thôi? Vậy ra chúng ta là những thằng người máy,

người ta muốn lên dây cót lúc nào thì lên, muốn cho dừng lúc nào thì dừng
hay sao? Một đêm, mọi sự đều tuyệt vời và đầy tình yêu, rồi bỗng nhiên...

Cô dừng lại khi trông thấy mặt Ravic.

- Anh đã lường trước điều này - Anh nói, giọng trầm trầm - Anh biết

chắc là em sẽ tìm cách sử dụng cái đêm đó. Cái đó nằm trong bản chất của
em mà. Nhưng lúc ấy em ắt phải biết rằng đó là lần cuối cùng. Lẽ ra em
phải ghi lòng tạc dạ là như vậy, dứt khoát là như vậy. Em đã đến với anh,
và chính vì đó là lần cuối cùng cho nên mới tốt đẹp được như vậy. Đó là
một buổi vĩnh biệt, và chúng ta đã cho nhau hết mình, và chúng ta sẽ giữ
được cái kỷ niệm ấy. Nhưng em bây giờ đã không cưỡng lại được! Em đã
phải đem cái đêm ấy ra sử dụng như một kẻ cho vay lãi, để đòi thêm, để
đem một cái gì có một không hai, một cái gì bay bổng, siêu việt ra dùng
như một cái vốn ti tiện! Vì anh không nghe theo em, em đã dùng đến cái
mẹo bỉ ổi này, và em đã biến tất cả thành một điều đáng xấu hổ.

- Nhưng...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.