KHẢI HOÀN MÔN - Trang 531

chứa đầy Jeanne. Chứa đầy sự đợi chờ, chứa đầy một sức mạnh dịu ngọt,
nồng nàn và không sao cưỡng nổi, như một sức hút của mặt đất đối với
người bị chóng mặt khi đứng tựa vào lan can một ngọn tháp cao nhìn
xuống.

Ravic cảm thấy sức mạnh đó. Anh cưỡng lại. Anh không muốn sa ngã.

Anh không nghĩ đến chuyện bỏ đi nữa. Nếu anh bỏ đi, cái trạng thái này sẽ
đuổi theo anh. Và anh không muốn nó đuổi theo mình. Anh muốn có một
sự kết thúc dứt khoát. Ngày mai, anh sẽ cần có sự minh mẫn.

- Em có cognac không? - Anh hỏi.

- Có. Hay anh uống calvados nhé?

- Uống cognac thôi, nếu có. Hay calvados cũng được. Chẳng có gì quan

trọng.

Jeanne nhanh nhẹn đi đến tủ đựng rượu. Anh nhìn theo cô. Làn không

khí nhẹ nhàng, những tia phóng xạ vô hình, nỗi thất vọng cũ xưa và vĩnh
hằng... cứ như thể cơn giông tố của cảm giác có thể đem lại sự thanh thản
cho hơn một đêm.

Ghen tuông. Anh không biết nó là thế nào ư? Nhưng đâu có phải anh

không biết gì về sự thiếu hoàn chỉnh của tình yêu? Chẳng phải đó là nỗi
đau cũ xưa hơn, khôn nguôi hơn nỗi khổ riêng tây nhỏ nhặt được gọi là
ghen tuông sao? Chẳng phải nó bắt đầu từ cái nhận thức là trong hai người
phải có một người chết trước người kia sao?

Jeanne không lấy calvados. Cô đem ra một chai cognac.

Có những khi cô cũng nhạy bén. Anh gạt tấm ảnh đi để đặt cái cốc lên

bàn. Rồi anh lại cầm tấm ảnh lên. Cách tốt nhất để chống lại sức khống chế
của một người đàn bà chẳng phải là nhìn cho kỹ chân dung kẻ kế tục mình
đó sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.