KHẢI HOÀN MÔN - Trang 535

- Anh đang nói chuyện nghiêm chỉnh với em.

- Nếu lần nào em cũng thoát, tại sao em không thể dứt ra khỏi anh?

- Em đã dứt ra khá dễ dàng đây thôi.

- Anh không nên quay trở lại chuyện ấy. Anh cũng biết rõ không kém gì

em là chuyện ấy chẳng có can hệ gì. Ví thử em đã dứt ra được thì em còn
theo đuổi anh làm gì? Em đã quên những người khác, còn anh thì em không
quên. Tại sao?

- Có lẽ vì em không có được anh trọn vẹn ở dưới chân em.

Jeanne lặng đi một lát. Rồi cô lắc đầu.

- Không phải ai em cũng đã có được trọn vẹn ở dưới chân như anh nói.

Có những người em hoàn toàn không có được như thế. Thế nhưng em vẫn
quên họ. Em có khổ sở, nhưng em có quên họ.

- Em cũng sẽ quên anh. Chẳng qua bây giờ nó hãy còn mới quá, thế thôi.

- Không. Em biết là em sẽ không bao giờ quên anh.

- Em không thể tưởng tượng được là người ta có thể quên đến mức nào

đâu, Jeanne ạ. Đó là một diễm phúc, mà cũng là một tai họa lớn.

- Anh vẫn chưa nói cho em biết tại sao hai chúng mình lại như thế.

- Anh hay em đều không thể cắt nghĩa được đâu. Chúng ta có thể nói mãi

về chuyện này, và chỉ làm cho tình thế thêm rối ren mà thôi. Có những cái
không thể lấy lời mà cắt nghĩa được. Lại có những cái không thể hiểu được.
Diễm phúc thay cái góc rừng đại ngàn hãy còn lại trong chúng ta... Thôi
anh đi đây.

Jeanne vụt đứng dậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.