KHẢI HOÀN MÔN - Trang 537

ấy cũng chẳng hay gì. Tình yêu không được để cho tình bạn dung tục hóa
đi. Hết là hết.

- Nhưng tại sao lại là bây giờ...

- Em nói đúng. Lẽ ra phải sớm hơn. Phải ngay từ khi anh ở Thụy Sĩ về.

Nhưng chẳng có ai biết hết mọi lẽ. Và đôi khi người ta cũng không muốn
biết một vài điều. Sở dĩ muộn như thế là vì...

Anh ngừng lại.

- Là vì cái gì? - Jeanne đứng trước mặt anh, như có một cái gì cô không

tài nào hiểu nổi, mà cô nhất định phải hiểu cho kỳ được. Mặt cô xanh xao,
và mắt cô trong suốt đi - Giữa chúng ta đã có cái gì thế. Ravic?

Phía sau mái tóc cô là dãy hành lang sáng mờ mờ, chao đảo như thể nó

dẫn đến một cái giếng sâu trong đó những lời hẹn ước phai nhòa đi trong
nước mắt của hàng bao nhiêu thế hệ, và trong đám sương mai của những
niềm hy vọng luôn luôn hồi sinh.

- Tình yêu. - Anh nói.

- Tình yêu ư?

- Tình yêu. Và chính vì thế mà phải kết thúc.

Anh đóng cửa lại sau lưng, cầu thang máy. Anh bấm nút gọi nó lên.

Nhưng anh không chờ bước leo chậm chạp của nó. Anh chờ xem Jeanne có
đi theo anh không. Anh bước nhanh xuống cầu thang. Anh ngạc nhiên khi
không nghe thấy tiếng mở cửa. Anh dừng lại ở tầng thứ hai để nghe ngóng.
Không có động tĩnh gì. Không có ai đi xuống.

Chiếc xe ta-xi vẫn đứng đợi trước nhà. Anh đã quên khuây nó đi. Người

lái xe chạm tay lên lưỡi trai và mỉm một nụ cười đồng lõa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.