KHẢI HOÀN MÔN - Trang 547

- Vâng. Cho nên tôi về. Tôi đã báo cho Madame biết. Bà ấy tức lắm,

nhưng rồi cũng thông cảm với tôi. Jeanne sẽ thay tôi. Tôi chưa kịp báo cho
cô ta biết.

Rolande cười.

- Tội nghiệp bà chủ! Thế mà bà ấy định năm nay sẽ đi nghỉ mát ở

Cannes. Biệt thự của bà đã đầy khách khứa. Bà ấy đã thành bá tước phu
nhân cách đây một năm: cái ông bá tước ấy là một thứ ma cô ở Toulouse
mỗi tháng nhận năm ngàn quan của bà ấy cấp cho với điều kiện phải nằm
yên ở Toulouse chứ không được về quấy rầy bà ấy ở Cannes. Nhưng bây
giờ thì bà ấy không đi được nữa rồi.

- Chị sẽ mở hiệu cà phê chứ?

- Vâng. Bây giờ ngày nào tôi cũng ngồi đặt mua các thứ cần thiết. Ở

Paris cái gì cũng rẻ hơn. Hàng chintz để làm màn cửa. Đây, anh thử xem.

Vẫn từ trong coóc xê cô ta rút ra một miếng hàng mẫu nhàu nhò. Hoa

trắng trên nền vàng.

- Tuyệt! - Ravic tuyên bố.

- Tôi được giảm ba mươi phần trăm. Hàng này là hàng tồn từ năm ngoái.

Mắt Rolande long lanh vì hưng phấn và cảm khích.

- Thế là tôi tiết kiệm được ba trăm bảy mươi lăm quan. Thế có tuyệt

không chứ!

- Tuyệt thật. Thế chị lấy chồng chứ?

- Vâng.

- Sao phải cưới ngay? Sao chị không chờ thu xếp xong xuôi mọi việc đã?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.