KHẢI HOÀN MÔN - Trang 550

giây. Cái khoang bụng mở ra đỏ loét, dòng máu nhỏ ứa ra từ những dải
băng giữ chặt mớ ruột, những tia máu phun ra từ các tĩnh mạch nhỏ gần sát
mấy cái cặp nhíp... anh bỗng thấy Eugénie nhìn anh như dò hỏi; anh thấy
khuôn mặt rộng của Veber gần sát đến nỗi anh có thể gần như đếm được
những lỗ chân lông và những sợi ria của ông ta. Anh định thần lại và bình
tĩnh làm tiếp.

Anh khâu vết mổ. Mấy ngón tay của anh khâu. Đường rạch khép lại. Anh

cảm thấy mồ hôi toát ra từ nách chảy ròng ròng xuống dọc thân thể anh.

- Anh làm ơn khâu nốt nhé? - Anh thỉnh cầu Veber.

- Được. Có chuyện gì thế?

- Không có gì. Nóng. Thiếu ngủ.

Anh trông thấy cái nhìn của Eugénie.

- Tình trạng này thỉnh thoảng vẫn thấy có đấy, Eugénie ạ. Ngay những

người có đạo đức cũng có khi như vậy.

Có lúc anh cảm thấy như căn phòng chao đảo. Anh thấy mệt vô cùng.

Veber khâu tiếp. Ravic giúp ông ta như cái máy. Lưỡi anh cộm, ngực anh
như độn bông. Anh thở rất chậm và rất khó nhọc. Mình không mổ được
nữa. - Anh nghĩ. Chừng nào việc kia còn chưa thanh toán xong.

Veber bôi iode lên vết mổ đã khâu kín.

- Xong.

Eugénie hạ chân bàn mổ xuống. Cáng đã đẩy vào, lăn trên bốn bánh xe

hoàn toàn im lặng.

- Hút điếu thuốc nhé? - Veber mời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.