KHẢI HOÀN MÔN - Trang 552

- Cám ơn.

Quá trưa, Morozov đến.

- Cậu ăn chưa? - Anh ta hỏi.

- Chưa. Tôi muốn đợi anh đến rồi cùng ăn một thể ở đây.

- Sao cậu ngu thế? Để cho người ta để ý à? Cậu thừa biết là ở Paris

không ai lại ăn trong buồng riêng, trừ khi đau ốm. Cậu đi ăn cái gì đi. Tôi
gác cho. Vả lại giờ này người ta ăn chứ không ai đi gọi điện thoại. Tục lệ
thiêng liêng đấy. Nếu nhỡ hắn gọi thì tôi đóng vai người hầu của cậu, tôi sẽ
hỏi số điện thoại của hắn, và nói với hắn là nửa giờ nữa cậu sẽ về.

Thoạt tiên Ravic do dự, rồi anh nói:

- Anh có lý. Hai mươi phút nữa tôi sẽ về.

- Cậu cứ thong thả đi. Cậu đã đợi nhiều rồi. Và cố bình tĩnh đi. Cậu định

ra tiệm Fouquet’s phải không?

- Phải.

- Cậu gọi Vouvray 37 mà uống. Tôi vừa uống thử, ngon lắm.

- Cảm ơn.

Ravic đi xuống. Anh băng qua đường đi dọc sân hiên. Rồi anh nhìn vào

tiệm ăn. Không có Haake. Anh ngồi vào một cái bàn bỏ trống ngoài sân
hiên trông về phía đại lộ George V, gọi món thịt à la mode, một đĩa xà lách,
một lát pho mát sữa dê, và một bình vouvray.

Trong khi ăn, anh cố tự chủ. Anh tự buộc mình phải nhận thấy cốc rượu

vang nhẹ và sáng long lanh. Anh ăn chậm rãi, mắt nhìn xung quanh. Anh
ngắm bầu trời bên trên Khải Hoàn Môn, giống như một lá cờ bằng lụa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.