KHẢI HOÀN MÔN - Trang 556

người ta có thể tưởng tượng được đều xảy ra hàng ngày. Anh ngồi ở
Fouquet’s nửa giờ. Rồi anh lại trở về khách sạn.

- Chìa khóa xe đây - Morozov nói - Tôi đổi xe rồi. Đó là một chiếc

Talbot màu xanh ghế đệm da. Chiếc kia thì ghế đệm nhung kẻ. Da dễ rửa
sạch hơn. Đó là kiểu xe cabriolet, mui vải. Đừng quên để cửa sổ mở thường
xuyên, để khi bắn thì đạn ra lối cửa sổ. Tôi thuê hai tuần, và nhất là đừng
đưa về ga ra vì bất cứ lý do gì. Cứ bỏ xe ở một phố nhỏ. Cậu sẽ tìm thấy nó
ở phố Berri, trước mặt khách sạn Lancaster.

- Cám ơn. - Ravic nói. Anh đặt cái chìa khóa bên cạnh máy điện thoại.

- Đây là giấy chứng nhận đăng ký xe. Tôi không kiếm được cho cậu một

cái bằng lái xe. Tôi không muốn làm người ta chú ý.

- Tôi không cần bằng lái xe đâu. Suốt chuyến đi nghỉ ở Antibes tôi chẳng

phải dùng đến thứ đó lần nào.

- Tối nay cậu cất xe ở một chỗ khác nhé.

Đúng là chuyện phim trinh thám. - Rivic nghĩ. Loại dở.

- Được rồi. Tôi cảm ơn anh lắm, Boris ạ.

- Giá tôi cùng đi được với cậu thì hay quá.

- Tôi thì tôi không nghĩ thế. Loại công việc này phải làm một mình.

- Cậu cứ đến phòng đánh thức tôi dậy nếu không có tôi ở Schéhérazade.

- Thế nào tôi cũng đến. Dù có xảy ra chuyện gì hay không.

- Tốt. Chào Ravic nhé.

- Tạm biệt Boris.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.