KHẢI HOÀN MÔN - Trang 575

Anh tưởng phút ấy kéo dài vô tận. Cái đầu khẽ cựa quậy. Rất yếu ớt. Cái

thân như muốn duỗi ra. Có thể tưởng chừng nó bị áo quần gò lại. Cái miệng
mở ra. Trên cây, con chim cao giọng hót inh ỏi. Cái lưỡi dày cộm lên đầy
mồm. Bỗng Haake mở một mắt ra. Con mắt lồi lên khỏi tròng, dường như
có được thị giác trở lại, và nhích tới gần mặt Ravic... Thân hình Haake
mềm nhũn ra. Ravic giữ chặt hai tay thêm vài phút nữa. Thế là xong.

Cái nắp hòm sập xuống. Ravic bước mấy bước. Rồi anh tựa vào một thân

cây và nôn thốc ra. Anh có cảm giác là dạ dày của anh bị ai lôi ra. Anh cố
thôi mửa, nhưng không được.

Khi ngước mắt lên, anh trông thấy một người đàn ông đi qua bãi cỏ.

Người đó nhìn anh. Ravic vẫn đứng yên. Người kia mỗi lúc một gần lại.
Hắn đi thong thả, dáng đi bình thản. Hắn ăn mặc như một người làm vườn
hay một người thợ. Hắn nhìn Ravie. Ravic nhổ nước bọt rồi rút trong túi ra
một bao thuốc lá. Anh châm một điếu. Vừa hút một hơi, anh cảm thấy như
bị bỏng họng. Người kia băng qua đường. Hắn nhìn nơi Ravic vừa nôn, rồi
nhìn cái xe, rồi lại nhìn Ravic. Hắn không nói lấy một lời, và Ravic không
đọc thấy gì trên gương mặt hắn. Vẫn dáng đi bình thản ấy, hắn khuất sâu
ngã tư đường.

Ravic đợi thêm vài giây nữa. Rồi anh khóa cái hòm đồ lại và lên xe cho

nổ máy. Anh không có việc gì làm ở khu rừng Boulogne nữa. Trời đã sáng
quá rồi. Anh phải đến rừng Saint Germain. Anh biết rất rõ khu rừng này.

Chú thích:

[1] Lạy Chúa tôi (tiếng Đức).

[2] Ngài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.