KHẢI HOÀN MÔN - Trang 606

Jeanne đang băng qua đường đi về phía một chiếc xe màu xám kiểu

coupé đỗ dọc Champs Elysées. Cô không trông thấy Ravic. Người đàn ông
đi với cô vòng sang bên kia xe và ngồi vào sau tay lái. Hắn đi đầu trần, và
trông hãy còn trẻ. Chiếc xe phóng đi. Đó là một chiếc Delahaye.

- Chiếc xe đẹp thật. - Ravic nói.

- Bộ bánh cao su tuyệt hảo - Morozov nhại lại, mũi thở phì pho một cách

khinh miệt - Ravic con người thép.

- Anh giận dữ nói thêm - Chiếc xe đẹp thật! Giá nói là “con đĩ gớm thật”

thì còn hiểu được!

- Thì có gì là quan trọng? - Ravic mỉm cười đáp -Con đĩ hay bà thánh...

tất cả đều tùy quan điểm. Anh không hiểu được điều đó đâu, anh là một ông
khách yên lành của những nhà chứa, với mười sáu cô thiếu phụ của anh.
Tình yêu không phải là một nhà kinh doanh muốn thấy tiền đầu tư của
mình sinh lợi. Trí tưởng tượng chỉ cần một cái đinh để mắc tấm màn của
mình lên. Cái đinh ấy có là vàng, là thiếc hay là sắt rỉ thì cũng thế thôi. Dù
là một khóm hồng hay một bụi gai, thì nó cũng được đưa vào Một Ngàn Lẻ
Một Đêm khi nó được phủ tấm màn làm bằng tơ xà cừ và bằng những tia
sáng trắng.

Morozov uống một ngụm rượu.

- Cậu nói quá nhiều - Anh nói - Mà lại sai.

- Tôi biết. Nhưng trong bóng tối dày đặc, ngay một ánh ma trơi cũng là

một nguồn sáng, Boris ạ.

Từ phía quảng trường Ngôi Sao, hơi mát của ban đêm dần dần lan tới.

Tay Ravic ôm lấy cốc rượu mờ hơi lạnh. Khí mát đến cùng với hơi thở hiền
hòa của đêm khuya, và cùng với nó là sự thản nhiên đối với số phận. Số
phận và tương lai. Anh có tâm trạng này vào lúc nào? Ở Antibes, khi anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.