KHẢI HOÀN MÔN - Trang 8

Một chiếc taxi đi qua cầu chầm chậm. Người lái xe hãm lại. Anh ta nhìn

hai người, đợi một lát, rồi dận ga cho xe chạy về phía đại lộ Georges V, trên
mặt đường nhựa lấp loáng nước mưa.

Ravic bỗng thấy mệt rã rời. Anh đã làm việc suốt ngày, và tối đến, anh

không sao ngủ được. Anh đã mặc áo đi ra phố uống chút gì. Thế rồi giờ
đây, trong đêm lạnh và ẩm, cái mệt đã buông hết sức nặng đè lên người
anh.

Anh quan sát người đàn bà. Tại sao anh ngăn cô ta lại? Cô ta đang có

chuyện gì bối rối lắm: điều đó đã rõ ràng. Nhưng dù sao cũng chẳng việc gì
đến anh. Anh đã gặp khối những người đàn bà lâm nạn. Nhất là vào buổi
tối. Nhất là ở Paris! Bây giờ anh không còn thấy chút gì đáng quan tâm
trong cuộc gặp gỡ quá nhàm này. Anh chỉ còn có một ý nghĩ: về nhà cố ngủ
lấy vài giờ.

- Cô về nhà đi! - Ravic nói - Sao giờ này cô còn ở ngoài đường? Cô sẽ

gặp những chuyện không hay đấy.

Anh xốc cao cổ áo khoác, định bỏ đi. Người đàn bà nhìn anh như thể

không hiểu anh vừa nói gì.

- Về nhà ư? - Cô nhắc lại.

Ravic so vai.

- Vâng, về nhà cô ấy, hay về phòng cô ở khách sạn, tôi đâu có biết, về

đâu thì về. Chẳng lẽ cô lại muốn cảnh sát bắt cô đưa về đồn?

- Trời ơi! Về khách sạn ư? - Người đàn bà thảng thốt kêu lên.

Ravic nghĩ bụng: lại một cô chẳng biết về đâu. Lẽ ra anh phải nhìn thấy

trước điều này. Bao giờ mà chả thế? Buổi tối thì họ chẳng biết về đâu, rồi
đến sáng hôm sau họ mất biến trước khi mình thức dậy. Phải, buổi sáng thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.