lệ này có cao hơn trong một khoảng thời gian ngắn, sau đó lại thấp xuống vào năm
2002-2003 khi bong bóng nổ tung. Nhưng tài sản phi tài chính mà hầu hết là nhà đất
tăng từ 207% thu nhập tới 263% mười năm sau. Trong khi đó tổng nợ tăng gần như
tương đương, từ 96% thu nhập lên tới 141% thu nhập. Giờ đây tỷ lệ này lại đang sụt
giảm. Giá nhà đất sụt giảm 25% sẽ khiến tỷ lệ tài sản giảm khoảng 60 điểm phần
trăm. Bên cạnh sự sụt giảm giá chứng khoán và sự gia tăng thu nhập theo thời gian,
tỷ lệ giữa tài sản và thu nhập được cho sẽ giảm xuống mức thấp hơn mức năm 2002
(lúc đó vào khoảng năm lần thu nhập). Một số khoản nợ có thể được loại bỏ khi mọi
người vỡ nợ, nhưng rất nhiều khoản khác sẽ vẫn là một gánh nặng cần giải quyết.
Dấu hiệu quan trọng nhất của vấn đề này có thể là sự gia tăng tỷ lệ tiết kiệm hộ gia
đình từ mức gần như bằng 0 trong những năm gần đây. Động thái này diễn biến
nhanh và xa như thế nào sẽ là một yếu tố quan trọng khi tình trạng suy thoái kinh tế
Hoa Kỳ trở nên trầm trọng. Khả năng là ít nhất sẽ quay trở lại mức 4-6% của nửa
đầu những năm 1990.
Bảng 8.1
Tài sản và nợ của hộ gia đình với tỷ lệ thu nhập, 1997-2007
(đơn vị: %)
Hoa
Kỳ
Anh
Canada
Nhật
Đức
Pháp
Tài
sản
năm
1997
Phi
tài
chính
568
207
583
291
501
264
745
455
508
376
479
310
Tài
sản
năm
2007
Phi
tài
chính
567
263
827
536
554
342
745
341
614
416
795
578