Vì xu thế giá quay về mức trung bình không diễn ra một cách nhanh chóng và
không thể dự đoán được nên nhiều nhà đầu tư đã bỏ qua nó, không sẵn sàng chờ đợi
xu hướng “quay đầu” này. Thay vào đó, họ cố gắng theo đuổi chu kỳ và hy vọng sẽ
thoát ra được ở giá đỉnh. Họ cũng có thể không sẵn lòng mua vào khi giá thị trường
rẻ đi, vì tin rằng nó sẽ rẻ hơn và thích chờ cho đến khi điểm đáy đã qua đi một cách
rõ ràng. Hiệu quả của chiến lược này là sự thổi phồng chu kỳ, đưa giá dao động lên
xuống xa mức giá trung bình. Những người chiến thắng thật sự có thể thoát ra khi
đang ở giá đỉnh, nhưng những người còn lại thì đã thiệt hại rất nghiêm trọng, có một
số người đã mắc kẹt ở giá đỉnh hoặc đã bán với giá sàn.
Đối với thị trường chứng khoán, sau khi các mức giá bị định giá quá cao sẽ diễn ra
xu thế giá quay về mức trung bình thông qua một thị trường tĩnh với việc tăng doanh
thu của công ty, thông qua một sự điều chỉnh mạnh của thị trường, hoặc thông qua
một số kết hợp của cả hai. Nhưng bong bóng càng lớn thì càng có nhiều khả năng
rằng một đợt sụt giảm mạnh sẽ gây ra đợt điều chỉnh. Khi các thị trường chứng
khoán đạt P/E ở mức 30 trong giai đoạn 1999-2000, nếu muốn có sự điều chỉnh về
mức P/E trung bình 14,6 thì thị trường phải đòi hỏi ít nhất 10 năm tăng trưởng doanh
thu bình thường, trong khi thị trường “chuyển sang hướng khác”. Vì các bong bóng
lớn liên quan nhiều đến đầu cơ, nên có nhiều khả năng thị trường tự đảo chiều, vì
các nhà đầu cơ nhận ra rằng họ sẽ không thể bán ra ở một mức giá cao hơn.
Chúng ta có thể thấy xu thế giá quay về mức trung bình ở thị trường bất động sản
bằng cách quan sát lợi nhuận cho thuê nhà. Ví dụ như lợi nhuận của các căn hộ bậc
nhất ở London thường dao động trong khoảng từ 6% đến 9% mỗi năm trong dài hạn.
Giá đã tăng cao hơn so với giá của đầu thập niên 1990 khi lĩnh vực bất động sản bị
giảm sút bởi việc thiếu vốn chủ sở hữu, trong khi ngành tài chính, động lực tăng
trưởng kinh tế chính của London, vẫn còn yếu. Và giá cả tăng quá nhanh đã làm cho
lợi nhuận này còn thấp hơn mười năm qua, xuống khoảng 3% vào năm 2007. Xu thế
giá quay về mức trung bình của phép tính này có thể xảy ra hoặc do giá tài sản giảm
hoặc do giá thuê nhà tăng. Theo thời gian, giá thuê nhà có thể sẽ tăng, cũng như xu
hướng tăng lương. Nhưng khi tiền thuê nhà vẫn duy trì ở mức hợp lý so với tiền
lương và tiền lương tiếp tục tăng 3-4% mỗi năm, nếu muốn tăng lợi nhuận cho thuê
từ 3% lên 6% hoàn toàn nhờ tiền cho thuê thì sẽ mất 17 năm hoặc lâu hơn nữa.
Ngược lại, nếu giá cho thuê vẫn như cũ thì lợi nhuận cho thuê có thể tăng từ 3% lên
6% với giá trị vốn đầu tư giảm 50%. Chúng ta có thể tìm hiểu xem thêm xu hướng
giá nhà quay về mức trung bình trong các chu trình về hệ số P/E bất động sản cho cả
Anh và Mỹ, như đã nêu trong Chương 6 và 7.