các nhà học thuật và các chuyên gia tài chính. Nếu và chỉ khi xác định giá tài sản đã
vượt ra khỏi các phạm vi hợp lý, Ủy ban này có thể đưa ra các cảnh báo công khai
cho các nhà đầu tư, những người cho vay và các nhà hoạch định chính sách. Nó có
thể sử dụng một hệ thống cảnh báo màu hổ phách hoặc màu đỏ, hoặc tốt hơn nữa là
một thang chia độ để cảnh báo rủi ro. Trong năm 2003, một ý kiến tương tự đã được
đưa ra, đề xuất một ủy ban sẽ thường xuyên công bố một “thang điểm đầu cơ”
(speculometer), một thước đo về mức độ đầu cơ trong thị trường.
Tôi đề nghị rằng AVC nên là một phần độc lập của ngân hàng trung ương, thay vì
giống như FOMC của Mỹ hoặc Ủy ban Chính sách Tiền tệ của Ngân hàng Trung
ương Anh. Nhưng một số người tranh luận rằng các ủy ban như vậy sẽ tốt hơn nếu
nó hoàn toàn nằm bên ngoài chính phủ. Một mô hình hợp lý khác là Ủy ban Kiểm
soát Thị trường mở
(Shadow Open Market Committee), gồm một nhóm các nhà
kinh tế học tiền tệ ở Mỹ đã đưa ra các đề xuất cho lãi suất, trên thực tế là theo dõi
hoạt động của FOMC. Các ủy ban tương tự cũng tồn tại ở châu Âu và Canada để
kiểm soát các ngân hàng trung ương nước đó. Tuy nhiên, tôi nghi ngờ rằng một ủy
ban chính thức, tách biệt khỏi việc ban hành các chính sách tiền tệ, nhưng vẫn thuộc
ngân hàng trung ương, sẽ có nhiều tác động hơn nữa lên các kỳ vọng của thị trường.
Các định giá quá mức thường chỉ được công nhận rộng rãi khi chúng đã đạt đến tỷ
lệ nguy hiểm. Có thể khi đó đã quá trễ để kích nổ các bong bóng mà không gây tai
họa lớn. Một ủy ban độc lập hoàn toàn tập trung vào vấn đề định giá sẽ có thể đưa ra
các cảnh báo đúng lúc, ngay từ đầu. Điều này sẽ giúp cho cả chính quyền lẫn các nhà
đầu tư có nhiều thời gian hơn để phản ứng.
Tại Anh, FSA đã công khai bày tỏ quan điểm rằng họ không có trách nhiệm phải
dự báo hướng đi của giá nhà. Tuy nhiên, trên thực tế trong giai đoạn bùng nổ nhà
đất, ủy ban này đã góp ý mạnh mẽ rằng họ đã lo lắng và cố gắng cảnh báo các ngân
hàng về sự nguy hiểm của việc cho vay quá mức. Một AVC rõ ràng sẽ hỗ trợ tốt cho
cách tiếp cận này.
Một số độc giả sẽ cười nhạo ý tưởng về một ủy ban các chuyên gia sẽ đưa ra các
lời cảnh báo về việc định giá tài sản. Thật dễ dàng thấy rằng lời cảnh báo của một ủy
ban về bong bóng thị trường chứng khoán từ năm 1997 trở đi sẽ đánh mất mọi sự tin
tưởng vào năm 2000. Thật vậy, những người tham gia thị trường sẽ bắt đầu xem
những lời cảnh báo này là một chỉ báo để hành động ngược lại! Nhưng một vài năm
sau đó, khi thị trường giảm sút, danh tiếng của họ chắc chắn sẽ còn cao hơn. Có thể
nhiều người đã bỏ qua lời cảnh báo của ủy ban về giá nhà, đặc biệt là khi giá nhà