KHI CON TIM QUÁ NÓNG - Trang 269

phút trước khi nó cần ra ngoài. Những cái túi ở cạnh dây tròng cổ của nó.
Nó thực sự đem lại một nghĩa mới cho khái niệm túi dành cho chó đấy.”

“A, đồ đểu. Cậu cố tình làm thế.”

Annabelle dành cho cô bạn một nụ cười tinh quái trước khi đóng sập cửa

lại sau lưng mình.

Annabelle đi đi lại lại trong phòng làm việc của cô. Cô có quá nhiều thứ

bận bịu trong đầu. Hôm nay không phải là ngày tốt nhất để đón tiếp mẹ
Mike.

Cô dịch một trong những tấm bình phong trắng và đen bằng giấy Nhật ra

và không khỏi nghĩ hôm qua có lẽ Becca đã đúng. Annabelle đã gói ghém
quá khứ lại để không phải đối diện với nó, cũng giống như cách cô đặt các
tấm bình phong trước những đống đồ vẽ. Cô đã che giấu mọi thứ rất tốt,
nhưng chính vì cô không nhìn nhận hay đối diện với những khúc mắc,
chúng đã không hề tự thân biến mất.

Tối hôm qua, mọi thứ đã thay đổi. Giờ đây cô nhìn nhận cuộc đời mình,

bản thân mình dưới một góc độ hoàn toàn khác. Cô lướt các ngón tay lên
trên những tấm toan, cầm một cây cọ lông lên, gại gại búp lông mềm lên
má. Cô chờ đợi cảm giác trống rỗng quen thuộc, những tinh thể của nỗi
đau, những ký ức đã ám ảnh cô. Chúng không hề tới. Phải, cô đặt cây cọ
xuống. Có thể mọi thứ đang thay đổi. Có thể cô đã sẵn sàng thử lại. Nhưng
trước tiên, Annabelle cần vượt qua bữa trưa với mẹ Mike. Cô hít một hơi
thật sâu và để cảm giác bất an lan tỏa trong cô, nhưng không phải vì các ký
ức. Vì Annabelle đã phạm một sai lầm, đúng ra là một vài sai lầm.

Khi mẹ Mike gọi điện mời Annabelle đi ăn trưa - chỉ hai người với nhau

- sai lầm đầu tiên của cô là đã nhận lời. Trong kinh nghiệm có hạn của cô,
lý do duy nhất mẹ anh chàng cô đang hẹn hò từng ngỏ lời ăn trưa cùng cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.