KHI CON TIM QUÁ NÓNG - Trang 387

“Ái chà. Mẹ chưa hề quan tâm tới bất cứ ai ngoài bản thân mẹ. Nếu mẹ

lo lắng cho tiền của con, thì nguyên do là vì mẹ đã có những kế hoạch cho
chúng. Mẹ định sẽ làm gì, mẹ yêu quý? Bỏ túi thêm vài triệu nữa chăng?”

Becca đưa ống nghe ra xa trước khi mẹ cô bắt đầu la lối. Cô chẳng cần

phải nghe đoạn này. Cô đã nghe qua tất cả trước đây rồi. “Tạm biệt, mẹ.
Con phải đi đây.” Cô gác máy. Theo cách cô nhìn nhận, nếu cô nói tạm
biệt, không phải cô đã kết thúc cuộc nói chuyện với mẹ mình, cô chỉ chấm
dứt cuộc đàm thoại trước khi mẹ cô sẵn sàng vào cuộc. Đó là rắc rối của bà,
chứ không phải của Becca. Nhưng vậy đấy, mọi rắc rối giữa cô và bố mẹ cô
đều là của họ, không phải của cô. Thật kỳ lạ khi hai người họ không thể
hòa hợp được với nhau tốt hơn.

“Rebecca, bố đây. Làm ơn gọi lại. Quan trọng lắm.”

“Ôi Chúa ơi, không phải cả hai chứ.” Sao cô không thể ra đời trong một

gia đình đơn thân chứ? Hôm nay Becca không có tâm trạng để thù tiếp dù
là bố hay mẹ cô.

“Okay, nghe này. Nếu tình cờ con đang nghe qua các cuộc gọi, bố muốn

báo để con biết anh trai Michael của con và bố đang trên đường tới nhà. Bố
đã gọi trước bảo Madge chuẩn bị bữa trưa. Bố hy vọng con sẽ đến. Bố
muốn con gặp Mike... trực tiếp.”

Ông biết cô vừa nói về ông trên điện thoại sao? Becca nhìn đồng hồ, đi

tới đó sẽ mất bốn mươi lăm phút, và cô cần thay đồ. Người ta sẽ mặc gì để
đi gặp ông anh trai bấy lâu thất lạc nhỉ?

Becca ném quần cưỡi ngựa ống bó, ủng, một cái áo phông và một chiếc

mũ cứng vào túi. Đã lâu cô chưa về nhà; cô sẽ không bỏ qua cơ hội được
cưỡi Big Red. Có thể sau khi bơi trong bể, cô sẽ cưỡi ngựa tới tận hồ nước
xem mọi người đang làm gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.