KHI DẤU YÊU VỀ - Trang 134

luôn có người đi cùng”.

“Em bắt đầu thấy Pete nói đúng”. Thấy tay anh đang siết chặt, cô chợt

mỉm cười, “Ý em là lúc anh ấy bảo bọn em nên ngừng hoạt động một thời
gian, có lẽ là đến hết mùa. Chỉ cần sau đợt tuyết rơi đầu tiên, dân trượt
tuyết sẽ kéo tới đây ùn ùn, đến lúc đó không thể đuổi người ta đi được”.

Ian cười, thả lỏng nắm tay, “Ừ, anh cũng thừa nhận hắn ta nói đúng

chuyện đó. Thế Matt sẽ nghĩ sao về chuyện tạm dừng hoạt động?”

“Chắc Matt sẽ không thích đâu, vì chuyện làm ăn dạo này vốn đã khó

khăn rồi. Hồi trước bọn em còn dân đoàn đi bè trên sông Hawkins, nhưng
phải bỏ vì không có mấy người đặt chỗ. Em thấy Matt không có khiếu làm
thương gia lắm. Anh ấy chẳng bao giờ muốn mất một xu quảng cáo”.

“Anh nghĩ viên cảnh sát trưởng chưa chắc đã ép Matt đóng cửa hoạt

động trên núi được, nên chuyện này sẽ phải phụ thuộc nhiều vào anh ta
thôi”. Anh nhấc ống nhòm của Evan lên, “Em đã sẵn sàng tìm kiếm chưa?
Chắc sẽ không muộn giờ đón Travis chứ?”

“Không, em vẫn đang trong giờ làm việc mà. Giờ này có về văn phòng

cũng sẽ phải xử lý giấy tờ thôi”. Cô nháy mắt, “Chắc không chỉ có Matt là
thương gia tồi, nhỉ?”

*

* *

Hai người lùng sục cả khu vực, đến từng milimét một. Bầu không khí

lạnh cóng càng khiến Ian thêm tỉnh táo. Anh nhận ra điều đó nhờ cảm giác
hồi hộp đang đập trong mạch máu, nhờ mọi thứ xung quanh đang ngày
càng trở nên sắc nét - cứ như việc phát hiện ra chiếc vali đang nằm trong
tầm tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.