KHI DẤU YÊU VỀ - Trang 146

Cô đẩy anh ra bằng cái tay còn lành lặn, “Này, ở phía sau đang có

người đi tới đấy”.

Anh mặc kệ, tóm lấy tay Meg rồi dìu cô đi tới nhà Eloise một cách

chậm rãi. Lúc ở phòng cấp cứu, cô hơi choáng vì bị mất máu, nhưng giờ đã
trở lại bình thường, chỗ bị đạn sượt qua cũng chỉ đau âm ỉ, chứ không buốt
nữa.

Eloise mở cửa, tay ôm lấy miệng, “Sao thế này?”

“Chuyện dài lắm, chị Eloise ạ. Em đang dẫn đoàn leo bộ thì bị tai nạn,

nhưng không sao đâu. Travis có vui không?”

Ian đứng thập thò ngoài cửa, nhưng Eloise vẫn nhìn anh đầy ngưỡng

mộ, “Felicia có kể với tôi là bô Travis đã tới thị trấn rồi”.

“Đúng ạ”. Ian bước vòng qua Meg rồi chìa tay, “Tôi là Ian Dempsey”.

“Còn tôi là Eloise Zinn. Travis đúng là đứa bé tuyệt vời đấy”. Cô ra

hiệu cho họ đi vòng ra sau nhà, ở đó Meg thấy Travis đang cầm viên phấn
vẽ nguệch ngoạc lên một cái bảng đen.

Nhận ra có người vừa đến, nó thả viên phân ra rồi quay vụt lại, “Mẹ”.

Nó vội vàng chạy qua phòng rồi nắm lấy mép cánh cổng cho trẻ con.

Meg với một tay ra, nhưng phải kêu lên rồi rụt ngay lại. Mặt Travis ỉu xìu,
môi dưới trề ra. Ian đưa tay bế nó qua cổng, đặt nó vào cánh tay phải của
Meg.

Travis chúi đầu vào cổ mẹ, nhưng vẫn ngoái sang bên để lén nhìn Ian

qua mái tóc xoăn màu nâu. Ian véo mũi nó một cái, “Chào con, Travis”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.