KHI DẤU YÊU VỀ - Trang 149

“Thế à?” Anh cười mũi, “Vì anh vẫn nhớ có người lái xe ngang chạy

đua ấy”.

Meg thót tim, mũi bắt đầu râm ran, “Thường thôi”. Cô quệt tay theo

ống tay áo Ian, “Bố mẹ như chúng ta chẳng hạn”.

Anh hơi cúi đầu, liếc qua tấm gương chiếu hậu như sợ đứa bé ngồi sau

chỉ là ảo ảnh. Sau khi đỗ trên lối đánh xe, anh bế Travis vào giường, đặt tay
lên hông Meg, đẩy cô ra ngoài phòng khách, “Ngồi xuống đây nghỉ đi. Anh
thấy trên bếp có ấm pha trà, để anh đổ ít nước vào đun nhé?”

Meg cuộn chặt chiếc áo khoác thủng một lỗ trên ống tay quanh người,

gác chân lên bàn rồi nói, “Được chứ, cảm ơn anh nhé”. Trong bếp vang lên
tiếng leng keng của nồi niêu, một lúc sau, Ian đi thẳng ra phía cửa, “Anh ra
ngoài kiểm tra một vòng đã, để xem tấm ván đóng cửa sổ nhà để xe còn
chắc không”.

Cô vùi mình vào tấm áo khoác rồi gật đầu, nghiến răng lại mỗi khi

nghĩ tới chuyện ở nhà mình rồi mà vẫn phải sợ sệt. Meg sẽ phải lắp đạn vào
súng, khóa cẩn thẩn để hạ bất cứ kẻ nào dám xông vào qua ngưỡng cửa nhà
cô.

Meg vén tóc về phía sau, mỉm cười trước ý nghĩ táo bạo đó. Vừa lúc

chiếc ấm réo lên, Ian giậm một chân qua cửa chính.

“Em sao rồi? Ở bên ngoài không có gì bất thường cả”. Anh đi thẳng

vào bếp rồi gọi to, “Túi trà đâu?”

“Ở trên chạn, gần bếp ấy. Earl Grey nhé. Không thì em tự vào đó pha

cũng được”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.