KHI DẤU YÊU VỀ - Trang 86

Cô cũng rót một cốc rồi ngồi xuống đầu kia chiếc ghế, “Anh hợp với

Travis lắm, rất thoải mái chứ”.

Anh nhếch mép cười, “Cũng may anh không phải nói chuyện với nó”.

“Em không biết.” Cô khoanh chân lại, “Nhưng câu chuyện về màu sắc

nghe sâu sắc lắm”. Meg nghiêng đầu nhìn sợi len anh quấn quanh ngón tay,
“Gì thế kia?”

Anh thả nó ra rồi kẹp giữa hai đầu ngón tay, giơ lên, “Anh tìm thấy

ngoài kia”.

“Hả?” Cô nhăn mũi, “Thế mà cũng nhặt lên sao?”

Ian kéo căng sợi len rồi lấy ngón cái gảy lên nó, “Lúc đi lên thềm nhà,

anh nghe có tiếng động trong bụi rậm”.

Meg giật mình, tim đập thình thịch. Cô đảo mắt ra phía cửa sổ bếp,

“Trong bụi cây sau nhà phải không?”

“Ừ. Anh nghĩ chỉ là con gì đó, dù có linh cảm không lành lắm. Tiếng

động nghe có tính toán, chứ không thể là ngẫu nhiên được”.

“Tính toán như thế nào?”

“Sột soạt. Im lặng. Cành cây gãy răng rắc. Im lặng. Rồi lúc anh đi

vòng ra sau thì tự nhiên ồ ạt, Nếu nghe thấy tiếng xe ô tô và nếu đó là con
vật thì nó đã phải cong đuôi chạy từ lâu rồi”.

Meg khoanh tay lại, các ngón tay bấu chặt vào bắp tay, “Anh ra tận

phía sau?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.