KHI DẤU YÊU VỀ - Trang 88

“Cái gì?” Anh bật dậy, đầu gối va vào cạnh bàn, làm nước trong cốc

sánh ra ngoài.

“Em đang dọn bàn thì thấy rèm cửa động đậy. Lúc em ra đóng cửa thì

hình như có thấy mặt ai đó”.

“Sao em không nói gì?”

“Em lại nghĩ do em tưởng tượng ra. Sao đến giờ anh mới kể về tiếng

động sau nhà với sợi len này?”

Anh nhoài về phía trước, hai tay chống lên đầu gối, “Nếu thực sự là

nguy hiểm thì cũng tạm thời hết rồi. Anh không muốn làm hỏng bữa tối,
cũng không muốn làm em hay Travis sợ. Còn nữa”, nói đoạn, anh chỉ vào
tủ quần áo cạnh cửa ra vào, “Anh có vũ khí trong túi áo khoác kia”.

“Họ vẫn chưa tìm ra du khách người Đức”. Meg co chân lên rồi ôm

lấy gối thật chặt.

“Thế còn phòng khách sạn? Xe hơi?”

“Em không biết phòng khách sạn của anh ta. Nhưng cái xe vẫn đỗ

trong bãi ở dưới chân núi. Bên CIA đã tìm ra danh tính của anh ta chưa?”

“Điệp viên từ Denver xuống đã kiểm tra hết một lượt các du khách

đăng ký với công ty du lịch Núi Rocky rồi. Không trúng gì cả. Nhưng có
khả năng Hans đã sử dụng danh tính của người khác”.

“Hay quá nhỉ!”. Cô nhắm mắt, ngả đầu ra sau.

Những ngón tay rắn chắc của anh siết lấy đầu gối Meg, “Meg? Tối nay

anh không muốn để hai mẹ con ngủ một mình”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.