KHI HOÀNG HẬU NỔI GIẬN!!! - Trang 480

của chủy thủ trước khi nó chạm vào yết hầu nên hắn mới có thể nằm đây
gọi hai tiếng "Nương tử" trong mơ.

Hắn khát khao được chết, hắn muốn con tim đã mệt mỏi kia không phải

đập liên hồi nữa, vì vậy hắn ngã xuống, không phải vì vết thương thể xác
mà là vết thương lòng. Thử hỏi một con người mang trên mình tâm hồn đã
chết thì có lý do gì để tồn tại. Hắn gục ngã, hôn mê hơn một ngày trời. Hắn
tưởng bản thân có thể đạt được ước vọng được chết cùng nàng, thậm chí
ngay cả trong mơ hắn cũng ngỡ mình đang lưu lạc nơi địa phủ.

Vậy mà bây giờ hắn tỉnh lại, hắn thất vọng vì bản thân vẫn còn tồn tại

trên nhân gian. Ông trời không cho phép hắn chết! Hắn hận ông trời đã
mang nương tử của hắn đi tại sao lại không mở rộng vòng tay mang theo
hắn.

- Không được, ta phải tìm nương tử. Các người mau thả ta ra. Ta muốn

gặp nương tử.

Hắn kích động điên cuồng lao xuống giường, hầu như không nhận thức

được sự hiện diện của mọi người. Giờ đây hắn đang chìm trong thế giới
không có nàng, cái thế giới ấy lạnh lẽo và cô độc đến đáng sợ. Hắn vùng
vẫy cố tìm kiếm một lối thoát ra nhưng bản thân lại vô lực không thể chiến
thắng được những bủa vây nghiệt ngã ngoài kia.

Trước mặt mọi người hắn điên cuồng la hét, thậm chí đập phá những vật

dụng vô tri vô giác để tìm kiếm chút an ủi cho nỗi đau hữu hình đang hiện
diện. Không còn khí chất bậc đế vương, cũng chẳng còn phiêu dật lãng tử,
hắn bỏ mặc hết thảy! Hắn không ngần ngại đem bản thân mình biến thành
một ác ma đang lên cơn thịnh nộ, điên cuồng mà giải phóng hết độc địa.

Dường như đập phá cũng chẳng thể xoa dịu đi đớn đau chồng chất trong

tâm can. Lực đạo xuất ra không do dự hướng bản thân đánh tới. Hắn muốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.