KHI NÀO CƯỚP NHÀ BĂNG - Trang 85

ĐÁNH CƯỢC VÀ SẢN LƯỢNG DẦU ĐẠT ĐỈNH

(SDL).
John Tierney đã viết một bài báo xuất sắc trên tờ New York Times để

đáp lại bài viết của Peter Maass trên Times về sản lượng dầu khí đạt đỉnh
mà tôi đã lên tiếng chỉ trích. Tierney và giám đốc ngân hàng năng lượng
Matthew Simmons, nhân vật chính ủng hộ sản lượng dầu đạt đỉnh, đã cược
5 nghìn đô-la cho việc giá dầu năm 2010 sẽ trên dưới mức 200 đô-la một
thùng (có điều chỉnh theo mức lạm phát của đồng đô-la năm 2005).

Vụ cá cược được sắp đặt dựa trên tinh thần của vụ cá cược nổi tiếng giữa

Julian Simon và Paul Ehrlich, trong đó nhà kinh tế học Simon đã chiến
thắng khi năm loại hàng hóa mà Ehrlich đoan chắc sẽ tăng giá thật ra lại
giảm giá mạnh.

Tôi là người tham gia vụ cá cược này. Và khi tôi thấy hợp đồng dầu thô

có kỳ hạn NYMEX

(29)

tính đến tháng 12 năm 2011 được định giá chưa đến

60 đô-la một thùng, mức giá 200 đô-la có vẻ là mức giá khá đẹp với tôi! Vì
vậy, tôi hỏi Simon liệu anh có muốn chơi thêm nữa không.

Anh tử tế hồi âm lại cho tôi. Hóa ra tôi không phải là nhà kinh tế đầu tiên

đề nghị anh điều đó. Anh từ chối phần cược của tôi nhưng lại chĩa súng vào
niềm tin của mình, cho rằng dầu đang được định giá quá rẻ và “định giá
kinh tế thật sự sẽ nhanh chóng chấm dứt gần một thế kỷ giá như ảo mộng”.

Có một điều mà Simmons chắc chắn đúng đó là dầu và khí đốt, nếu tính

theo khối lượng, đang rẻ hơn nhiều so với những hàng hóa tiêu dùng khác
mà chúng ta tiêu thụ. Hãy hình dung một nhà đầu tư sáng suốt xuất hiện và
nói rằng ông ta đã phát minh ra một loại thuốc mà ta có thể bỏ vào một
gallon nước cất và biến nó thành xăng dầu. Bạn sẽ sẵn lòng trả bao nhiêu
tiền cho viên thuốc đó. Trong gần suốt 50 năm qua, câu trả lời gần như là
chẳng gì cả, vì một gallon xăng dầu thường có giá xấp xỉ bằng một gallon
nước cất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.